Đăng trong Lao tù ác ma

Lao tù ác ma (Quyển 6) – Chương 59 + 60 + 61

Chương 59: Cẩn thận súng hỏa!

“Cảm ơn ba đã giúp đỡ.”

Cuộc họp kết thúc, rời khỏi tổng bộ công ty Lạc gia tộc, Lạc Tần Thiên không quên đứng trước xe Lạc Bắc Mâu, ngỏ ý cảm ơn Lạc Bắc Mâu khi ông đang bước lên xe.

Có lẽ là đã nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Lạc Tần Thiên cảm ơn cha mình xuất phát từ nội tâm.

“Ngươi không cần cảm ơn ta!” Lạc Bắc Mâu ngữ khí âm trầm, không nhìn đứa con đang đứng ngoài xe “Đây cũng là ý của Lạc thúc ngươi, nếu ngươi đã vô cảm không muốn cống hiến vì Lạc gia tộc, có để ngươi ở lại cũng chỉ là phiền toái cho Lạc gia tộc.”

“Nếu như ba có thể thấy rõ điểm này thì cha con ta cũng đã không cần phải chiến tranh lạnh tới hôm nay.”

“Đừng có lên mặt dạy bảo ta, cho dù ngươi có rời khỏi Lạc gia tộc, ngươi vĩnh viễn cũng vẫn là con trai của Lạc Bắc Mâu ta, thế nên có ở bên ngoài lăn lộn thế nào cũng giữ cho ta chút thể diện, ngươi đừng để lão tử ta phải mất mặt!”

“Nhất định!” Lạc Tần Thiên kiên định đáp, thời khắc này hắn đột nhiên phát hiện, cha của hắn, kỳ thực cũng không quá đáng trách, ông làm nhiều chuyện máu lạnh như vậy, chung quy đều chỉ là vì gia tộc, bây giờ rốt cuộc có thể trút bỏ hết gánh nặng trách nhiệm để cùng người mình yêu thư thái đến cuối đời, liền cũng bắt đầu khôi phục lại tình cảm cha con máu mủ ruột rà.

Xe khởi động, Lạc Bắc Mâu đột nhiên lạnh lùng nói “Nhà hàng Thiên Mạc của ngươi ở thành phố Y giờ lại thuộc về riêng ngươi, thế nên ngươi cũng không cần thiết phải dốc sức bán mạng làm gì nữa, trở lại thành phố Y, tiếp tục làm ông chủ của ngươi, có thể khi nào đó, ta sẽ dẫn Lạc thúc của ngươi đến đấy xem một chút.” Chung quy Lạc Bắc Mâu vẫn là lo lắng cho đứa con trai này của mình sau khi rời khỏi Lạc gia tộc sẽ phải vất vả làm việc, cho nên mới trước đấy đem Thiên Mạc tách ra khỏi Lạc gia tộc, trả lại cho Lạc Tần Thiên.

Lạc Tần Thiên kích động không thôi “Cảm ơn ba, con sẽ ở đấy lúc nào cũng chờ đợi ba cùng Lạc thúc đến.”

Xe phóng nhanh đi, Lạc Tần Thiên đứng tại chỗ nắm tay giơ lên kích động không thôi nói mấy câu yeah! Sau đó hưng phấn gọi điện cho mấy tên bằng hữu buổi tối đến khách sạn liên hoan, dù sao trước khi hắn rời khỏi đây, thế nào cũng phải cùng bọn họ hảo hảo tụ tập một bữa ra trò.

Chuyện Lạc Tần Thiên sắp rời khỏi Lạc gia tộc, không tới hai tiếng, trong ngoài Lạc gia tộc đều sôi sùng sục, Lạc Tần Thiên lẽ ra là nhân vật quan trọng của Lạc gia tộc, cao tầng Lạc gia tộc lại đồng ý để Lạc Tần Thiên rời đi, chuyện như vậy, quả thực chưa từng nghe thấy!

Lạc Tần Thiên đã chuẩn bị sẵn lời nói áp chế lại, nhân tài Lạc gia tộc nhiều như vậy, những chỗ trống khi hắn rời đi rất nhanh bọn họ có thể lấp đầy được, lại nói, chỉ cần hắn thả Lạc Hướng ra, lấy năng lực của cậu ta, chuyện bình ổn rung chuyển ở Lạc gia tộc là chuyện rất dễ dàng!

Lạc Tần Thiên cũng không định lúc này thả Lạc Hướng ra, bởi vì hắn thực sự đang lo lắng trước ngày hắn rời đi Lạc Hướng sẽ giở âm mưu quỷ kế gì! Lấy năng lực của Lạc Hướng, Lạc Tần Thiên thực sự không dám đánh giá thấp! Nhất là đêm đó, dù cậu ta bản thân vô lực, nhưng lại rất kiên định nở nụ cười khó đoán nói với hắn rằng, anh không thể thắng nổi em đâu! Điều này khiến Lạc Tần Thiên có chút bất an, luôn cảm thấy Lạc Hướng thực sự có gian kế xoay chuyển được càn khôn!

Thế nên, phải chờ đến ngày mai khi chính mình lên máy bay trở về thành phố X, sẽ để Nanh Bang đem Lạc Hướng không bị tổn hại đến một cọng tóc trở về!

Đáy lòng Lạc Tần Thiên kích động không nói ra thành lời, chính mình chờ đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng thực sự được tự do, cái tên Lạc gia tộc này, không còn ràng buộc bản thân hắn nữa!

“Rượu ngày hôm nay Lạc Tần Thiên tôi mời, các huynh đệ cứ thoải mái ăn uống! Không đủ thì gọi tiếp!” Lạc Tần Thiên nâng ly lên, cùng đám bằng hữu của mình hào sảng nói, giống như người bị nhốt trong lao mấy chục năm đột nhiên được thả ra vậy.

“Tần Thiên, mày nói mày đang yên đang lành lại tự nhiên đi đoạn tuyệt quan hệ với Lạc gia tộc làm gì? Tao mà ngồi vào vị trí của mày, đánh chết tao cũng không đi!”

“Đừng nói là vì không phục Lạc đổng (Lạc Hướng) a, dù sao mày mới là người thừa kế chính thức mà!”

“Được rồi được rồi, chuyện này đừng thảo luận nữa, ngày mai tôi đi rồi, bữa này xem như mọi người tiễn biệt tôi, nghĩ thông một chút, cái đề tài này ngưng lại cho tôi a!”

………………

Tiệc rượu tiến hành được một nửa, cửa gian phòng đột nhiên bị chậm rãi đẩy ra, vị trí ngồi của Lạc Tần Thiên quay lưng về phía cánh cửa, thế nên hắn không lập tức nhìn ra ngay người đi vào là ai, tiếp tục cao hứng cười nói.

“Các người lo lắng cái gì?” Lạc Tần Thiên vừa uống rượu vừa nghi hoặc nhìn mấy tên bằng hữu trước mắt đột nhiên đứng lên, sắc mặt ngơ ngác, nói đùa “Kỳ quái? Sao lại sợ như vậy?”

“Lạc đổng…..” Mấy người không nghe thấy tiếng cười nói đùa của Lạc Tần Thiên, tầm mắt không hẹn nhau mà cùng nhìn tập trung về phía cửa, trên mặt hiện lên hoảng loạn rõ ràng, một người đàn ông khó nhọc nở nụ cười, cung kính nói “Ngài đến sao không thông báo một tiếng, nếu không chúng tôi đã ra ngoài cửa cung nghênh ngài đến a.”

Lạc Tần Thiên đã uống vào không ít rượu, nhưng từ “Lạc đổng” từ trong miệng bằng hữu kia, vẫn khiến cho hắn trong nháy mắt tỉnh táo, cảm giác say rượu trong phút chốc như bị rút đi, một giây sau, Lạc Tần Thiên vội vàng quay đầu lại nhìn về phía cánh cửa gian phòng, kinh ngạc nhìn bóng người gầy gò đang đi về phía mình, nửa khuôn miệng thật lâu không khép lại được!

“Không ngại có thêm một phần ăn nữa chứ?” Lạc Hướng mặt không hề cảm xúc, thanh âm bình tĩnh trầm thấp, mắt nhìn thẳng đi tới ngồi bên cạnh Lạc Tần Thiên, thủ hạ sau lưng kéo ghế ra cho Lạc Hướng, Lạc Hướng tao nhã ngồi xuống, bàn tay nhẹ nhàng tinh tế vung lên, ra hiệu cho thủ hạ lập tức rời khỏi phòng khách, thuận tiện đóng cửa lại, không khí trong gian phòng từ đầu đến cuối đều vô cùng yên tĩnh căng thẳng.

“Mọi người ngồi xuống đi!” Lạc Hướng cười nhạt nhìn đám người trước mắt, nụ cười kia không giống như đối với Lạc Tần Thiên, bởi vì nó tràn ngập lạnh lẽo cùng xem thường!

Mấy người rét rét ngồi xuống, nhưng không biết nên làm sao, chỉ có Lạc Tần Thiên nắm tay đặt bên dưới bàn siết lại vang lên thanh âm kẽo kẹt, nhíu mặt lông mày nhìn chằm chằm Lạc Hướng, hận không thể nhìn thấy người trước mắt.

“Làm sao cậu có thể đi ra được?” Thanh âm Lạc Tần Thiên ngột ngạt “Tôi không tin đám cẩu của cậu có thể cứu được cậu ra!”

Lạc Hướng rất bình tĩnh rót rượu cho chính mình, cuối cùng còn không quên rót đầy rượu cho Lạc Tần Thiên, nhẹ nhàng nhấp một chút, mới chậm rãi quay đầu, khóe môi câu lên nụ cười nhẹ nhàng “Là do ca coi thường em quá, cho nên mới tự cho là mình làm đúng.”

Coi thường? Nếu hắn coi thường cậu ta thì đã không dùng số tiền lớn như vậy để nhờ Nanh Bang ra tay giúp!

“Không phải là cậu dùng nhiều tiền hơn để mê hoặc bọn họ, nên bọn họ mới thả cậu đi chứ?” Lạc Tần Thiên nghiến răng nói.

“Nanh Bang là bang phái rất có uy tín, cầm tiền làm việc, sẽ không bị bất kỳ ngoại lực nào cản trở.” Lạc Hướng vừa gắp thức ăn vừa lạnh nhạt nói.

“Thật không ngờ cậu lại nói tốt cho hắc bang đã bắt giữ mình, sao hả? Bị dọa sợ?”

Chuyện Lạc Hướng đột nhiên xuất hiện khiến cho Lạc Tần Thiên cảm thấy rất thất bại, hắn cảm giác được Lạc Hướng trước mắt như đang xoay hắn xung quanh vậy!

“Ca thật thích nói đùa.” Lạc Hướng nở nụ cười, híp mắt, không nhìn ra đáy mắt đang ẩn giấu điều gì “Nếu như em nói cho ca biết, ngay đêm hôm đó sau khi ca vừa rời đi thì em liền tự do, ca có cảm thấy bất ngờ hơn không?”

Lạc Tần Thiên vẻ mặt cứng lại, trong mũi hừ lạnh một tiếng “Vậy tôi thực sự rất hiếu kỳ, tại sao buổi sáng hôm nay cậu lại không xuất hiện trong cuộc họp, mà lại chọn đến bây giờ?!”

“Bởi vì em muốn ca cao hứng một ngày a.” Nụ cười của Lạc Hướng càng xán lạn, ở góc độ mọi người không nhìn thấy, ngón tay mềm mại nhẹ nhàng trượt vào bên trong đùi của Lạc Tần Thiên, thấp giọng cười nói “Lúc ca lên giường với em cũng không hưng phấn đến như thế.”

Lạc Tần Thiên nắm cổ tay Lạc Hướng bỏ ra, cười lạnh nói “Đừng dùng cái tay không sạch sẽ kia của cậu chạm vào tôi! Lạc Tần Thiên tôi hiện tại đã không còn là thành viên của Lạc gia tộc, thế nên trong bữa tiệc riêng của tôi, tôi có quyền khiến cậu cút!!”

Đám bằng hữu của Lạc Tần Thiên ban đầu còn nghe không hiểu nội dung nói chuyện của Lạc Tần Thiên cùng Lạc Hướng, nhưng câu này của Lạc Tần Thiên muốn Lạc Hướng rời đi, bọn họ hiểu rõ rõ ràng ràng, nhất thời sắc mặt cũng hoảng loạn, chức vị của bọn họ dù sao cũng thuộc về công ty dưới trướng sự quản lý của Lạc gia tộc, nếu như hiện tại Lạc Tần Thiên làm cho Lạc Hướng tức giận như vậy, Lạc Hướng trút giận lên bọn họ, vậy bọn họ chẳng phải sẽ đột nhiên bị mất việc cả đám hay sao?!

“Lạc đổng, Tần Thiên đêm nay uống có hơi nhiều, cho nên mới ăn nói linh tinh như vậy, ngài tuyệt đối đừng….”

“Ta đang nói với ngươi sao?” Lạc Hướng đột nhiên lạnh giọng ngắt lời người đàn ông kia, nụ cười trên mắt nhất thời biến mất, ánh mắt lạnh lùng đảo qua một đám người trước mặt, đột nhiên lại nguy hiểm nở nụ cười “Tôi có vài lời muốn nói với ca của tôi, phiền các vị có thể tránh đi một chút được không?”

“Vâng…. đương nhiên là được.” Đám người rét rét cười trả lời, dồn dập đứng dậy đi về phía cửa phòng, vừa mới đi đến cửa, Lạc Hướng không quay đầu nhìn, thanh âm lạnh nhạt nói “Tôi nói với ca mấy câu rồi sẽ đi ngay, thế nên phiền các vị đứng ngoài cửa chờ một chút!”

Tất cả mọi người không hiểu ý mệnh lệnh này của Lạc Hướng, nhưng mà cũng không ai dám dị nghị gì, dồn dập nói “Vâng” rồi cấp tốc rời khỏi phòng khách.

Phòng khách rốt cuộc chỉ còn dư lại hai người Lạc Hướng và Lạc Tần Thiên, Lạc Hướng lộ ra nụ cười mỉm cực kỳ ôn nhu, cánh tay ôm lấy cánh tay Lạc Tần Thiên, như con mèo nhỏ dán vào thân thể Lạc Tần Thiên, cười nói “Ca thật là xấu, cứ như vậy mà vứt bỏ Lạc Hướng, ca biết rõ Lạc Hướng không thể sống thiếu ca mà.”

Lạc Tần Thiên không nói gì, không chút ôn nhu đẩy người Lạc Hướng ra, đứng dậy chỉnh lại trang phục, kéo ghế ra chuẩn bị đứng lên rời đi.

“Ca thực sự chán ghét em đến vậy sao? Ngay cả nói một câu với em cũng không muốn?” Lạc Hướng kéo tay Lạc Tần Thiên lại, vẻ mặt không còn dịu ngoan như lúc nãy nữa.

“Buông tay!” Lạc Tần Thiên muốn gỡ tay Lạc Hướng ra, lại bị Lạc Hướng tiến đến một bước ôm lấy thân thể.

“Ca, cao hứng đủ rồi, cùng em trở về đi thôi, đừng suy nghĩ đến chuyện rời đi nữa, chúng ta vĩnh vĩnh viễn viễn ở cùng nhau.” Thanh âm Lạc Hướng rất thấp, giống như đang bi thương nói ra một mong ước nào đó.

Lạc Tần Thiên cười lạnh một tiếng “Tôi không biết làm sao cậu lại trốn ra được, nhưng tôi cho cậu biết Lạc Hướng, chuyện tôi rời khỏi Lạc gia tộc đã được sự cho phép của cao tầng Lạc gia tộc, cho dù cậu có là chủ nhân Lạc gia tộc đi chăng nữa, hiện tại cũng đã không có quyền quyết định hướng đi của tôi!”

“Ca, thủ tục sáng sớm mai mới làm được, thế nên hiện tại ca vẫn là người của Lạc gia tộc.” Lạc Hướng đột nhiên nói.

“Vậy cũng chỉ là vấn đề thời gian! Cậu, sẽ không cản được tôi!”

“Ca, tại sao anh cứ phải ép em vậy?” Lạc Hướng cúi đầu, thanh âm rất nhẹ, cậu buông Lạc Tần Thiên ra, đứng tại chỗ, đột nhiên có thâm ý khác nở nụ cười “Nếu ca đã quyết không muốn em, vậy sẽ đến lượt em chinh phục ca, hay có lẽ một ngày nào đó, ca thích tư vị bị người khác chinh phục.”

Lạc Tần Thiên khinh thường hừ lạnh một tiếng, xoay người đi ra cửa, không quên phất tay về phía sau “Tôi đến khách sạn của người huynh đệ tôi ở!”

Lạc tần Thiên vừa mới nói xong, liền nghe được từ phía sua truyền đến thanh âm kéo cò súng! Bước chân, nhất thời dừng lại!

“Ha! Lá gan không nhỏ! Lại dám giương súng với tôi?!” Lạc tần Thiên xoay người, nhìn Lạc Hướng đang cầm súng chĩa vào mình, tiếp tục cười lạnh nói “Trong nội quy Lạc gia tộc, sát hại đồng bào là điều tối kỵ, cho dù có chức cao đến đâu cũng sẽ bị gia tộc xử giam giữ chung thân! Ha ha, nếu muốn giết tôi, vị trí của cậu cũng sẽ bị thay thế, bên ngoài có nhiều người của gia tộc như vậy, cậu không sợ…”

“Ca nói đùa! Lạc Hướng làm sao cam lòng làm tổn thương ca!” Lạc Hướng nhẹ nhàng nở nụ cười, thả khẩu súng trong tay xuống, nhấc chân chậm rãi đi về phía Lạc Tần Thiên “Cây súng này là em sai người làm dành riêng cho ca, ca muốn một mình rời đi lang bạt, không có súng phòng thân sao được?”

Lạc Hướng nắm tay Lạc Tần Thiên lên, nhẹ nhàng đặt khẩu súng lên tay Lạc Tần Thiên, Lạc Tần Thiên hơi nhướng mày, đây, quả thực là một khẩu súng lục tinh xảo, mà hình thức bên ngoài, cũng đúng là phong cách hắn yêu thích!

“Vậy thì tôi nhận lấy, xem như thù lao tôi thỏa mãn cậu nhiều đêm như vậy!”

Lạc Tần Thiên định cất súng ở bên hông, nhưng tay vẫn bị Lạc Hướng chăm chú nắm lấy, thân thể hai người kề cận nhau trong lúc ấy, Lạc Hướng khẽ tựa đầu vào trên lồng ngực Lạc Tần Thiên, đột nhiên cực kỳ quỷ dị thấp giọng cười nói “Ca, cẩn thận súng hỏa!”

Lạc Hướng vừa dứt lời, đột nhiên có một tiếng súng nổ tung, vang vọng khắp gian phòng!!

Chương 60: Ôn nhu hơn ca!

Lạc Tần Thiên biết Lạc Hướng rất yêu hắn, nhưng vẫn hắn không biết rõ tình yêu này rốt cuộc sâu đến bao nhiêu, hắn mặc sức ở trên giường làm Lạc Hướng đau đớn, đem hết toàn lực đòi hỏi cậu để thỏa mãn chính mình, cũng mặc nhiên cảm thấy như đây chỉ là mình và Lạc Hướng làm theo nhu cầu của mỗi bên mà thôi, cậu ta muốn được đàn ông thương yêu trên giường, vậy hắn liền cho cậu ta, ngược lại, bản thân hắn cần mỗi đêm phát tiết, liền đem cậu ta đặt ở dưới thân.

Lạc Tần Thiên giờ khắc này mới đột nhiên phản ứng lại, Lạc Hướng luôn đối với hắn mỉm cười ôn nhu đã từ lâu yêu hắn đến phát cuồng, sớm đã không thể để hắn rời bỏ cậu ta, thế nên để đem hắn giữ chặt bên cạnh cậu ta, cậu ta bất cứ thủ đoạn nào cũng không chừa!

Nhìn thân thể Lạc Hướng từ từ ngã xuống trên mặt đất, Lạc Tần Thiên cảm thấy trong não mình trống rỗng, hắn nhìn Lạc Hướng trên mặt đất đau đớn co người lại, tay ôm lấy bụng máu chảy không ngừng, nơi huyệt Thái Dương hắn truyền đến một cảm giác đâm nhói sắc bén, một loại dự cảm cực kỳ không tốt dâng lên!

“Lạc đổng!!”

Cửa gian phòng bị đẩy ra, mấy tên thủ hạ của Lạc Hướng hoang mang chạy vào, còn đám bằng hữu của Lạc Tần Thiên đứng ở ngoài cửa đều kinh ngạc đến ngây người, bởi vì bọn họ trông thấy, một khẩu súng đang còn tỏa khói trắng, đang nằm trong tay Lạc Tần Thiên!

“Ngài chịu đựng! Thuộc hạ sẽ đưa ngài đến bệnh viện!”

Một tên thủ hạ đỡ lấy Lạc Hướng, Lạc Hướng đột nhiên khó nhọc nhấc một tay lên, chỉ vào Lạc Tần Thiên trước mắt đang ngây người, suy yêu nhưng âm lãnh ra lệnh “Đừng để cho hung thủ chạy thoát!”

“Con mẹ nó! Cậu lại dùng loại thủ đoạn này!” Lạc Tần Thiên đột nhiên bạo hống một tiếng, bởi vì hắn so với ai khác đều rõ ràng, phát súng kia, là Lạc Hướng tự ra tay bắn!

Hắn thiên toán vạn toán, cũng không ngờ đến phút cuối khi tưởng như mọi chuyện đã được dàn xếp xong, lại bị Lạc Hướng dùng cách này phản lại một đòn!

“Lạc thiếu, ngài muốn mưu đồ hại Lạc đổng, thuộc hạ sẽ lập tức báo cáo cao tầng, thế nên trước đó, kính xin ngài phối hợp….”

“Phối hợp mẹ nó!” Lạc Tần Thiên phẫn nộ quát “Lão tử muốn lấy mạng tên khốn kiếp này sẽ chọn nơi như thế này sao?” Lạc Tần Thiên nói xong, quay đầu trừng mắt nhìn Lạc Hướng “Tôi cho cậu biết, ai cũng đừng nghĩ sẽ ngăn cản tôi rời khỏi nơi này!”

Lạc Tần Thiên dùng súng chĩa vào thủ hạ của Lạc Hướng, chậm rãi lùi về sau, lùi đến cửa gian phòng thì đột nhiên xoay người cấp tốc chạy đi!

Vừa rời khỏi quán rượu, Lạc Tần Thiên cấp tốc liên hệ với Nanh Bang, lúc trước bọn họ đã nhận tiền của hắn nhưng lại để Lạc Hướng thoát được, là bên có lỗi trước, hiện tại chính mình cầu trợ với bọn họ, bọn họ theo lẽ phải trợ giúp hắn.

Điều khiến Lạc Tần Thiên vui mừng chính là, Nanh Bang quả nhiên đồng ý giúp hắn ẩn náu một quãng thời gian.

Lạc Tần Thiên rất rõ ràng, trong tình huống kia, nếu như Lạc Hướng đã cố ý muốn hãm hại hắn, cho dù hắn có trăm cái miệng cũng không thể bào chữa được, sự trừng phạt, rất có thể là bị Lạc gia tộc giam cầm đến suốt đời!

Lạc Tần Thiên hận! Hắn liền như vậy bị Lạc Hướng đặt vào một tình huống lực bất tòng tâm! Thậm chí ngay cả cơ hội trở mình cũng không có!

Hiện tại Lạc Tần Thiên chỉ muốn ẩn mình nơi Nanh Bang, chờ sau khi chuyện này lắng xuống, chính mình sẽ lặng lẽ rời khỏi nước Đức!

Vết thương ở nơi bụng Lạc Hướng, thủ hạ của Lạc Hướng sau khi cấp tốc đưa Lạc Hướng đến bệnh viện, cũng đi báo cáo lại cho cao tầng Lạc gia tộc biết.

Đây xem như là bê bối rất lớn của Lạc gia tộc, đối với cao tầng Lạc gia tộc vốn luôn đem lợi ích và danh dự của Lạc gia tộc còn quan trọng hơn tính mạng mà nói, việc cấp bách hiện tại chính là phong tỏa tin tức và nhanh chóng bắt lấy hung thủ!

Những người chứng kiến đều lần lượt nhận lệnh cấm khẩu, Lạc gia tộc cũng hướng về bên ngoài thông báo rằng Lạc Hướng đang bị bệnh, cần an dưỡng một quãng thời gian, không có gì đáng lo ngại.

Vết thương nơi bụng Lạc Hướng cũng không nguy hiểm đến tính mạng, viên đạn bắn sượt qua hông, chỉ bị thương ngoài da thịt, chỉ cần cố gắng tiếp thu trị liệu, rất nhanh liền có thể xuất viện.

Khi Lạc Hướng cảm giác mình có thể hoạt động bình thường trở lại, thì lặng lẽ truyền mệnh lệnh, ngày tiếp theo, Lạc Tần Thiên liền bị tay chân Lạc gia tộc bắt được.

Lạc Hướng cảm giác mình không thể chờ đợi được nữa muốn ngay lập tức gặp Lạc Tần Thiên, cậu thực sự không thể tưởng tượng nổi mấy ngày nay không được gặp Lạc Tần Thiên cậu làm sao mà vượt qua nổi, vừa nghĩ đến người mình yêu từ giờ sẽ duy nhất thuộc về mình, Lạc Hướng liền không kiềm chế nổi hưng phấn! Bởi vì từ nay về sau, cậu có thể mỗi ngày đều có thể nhìn thấy hắn, ôm ấp hắn, hôn môi hắn, thậm chí, giữ lấy hắn!

Cậu đê tiện như vậy! Nhưng cậu nguyện ý!

Lạc gia tộc đối với việc xét xử tội nhân trong nội bộ, xưa nay không đi theo trình tự của pháp luật, mà tất cả đều tuân theo quy định của Lạc gia tộc!

Lạc Tần Thiên bị giam ở khu kiến trúc cổ xưa dưới lòng đất, nơi đó không âm u ẩm ướt, ngoại trừ không có cách nào liên lạc với bên ngoài thì bên trong gian phòng đều có đầy đủ các phương tiện hiện đại, có phòng ngủ, phòng tắm, vật dụng hằng ngày xa hoa đắt tiền, giường lớn mềm mại, màn hình TV LCD cực lớn, ngay cả thức ăn hằng ngày cũng đều phong phú đầy đủ dinh dưỡng. (Jian: ai bỏ tù tui đi :((((((( )

Nhưng điều duy nhất khiến người ta tuyệt vọng đó là, người vào ở nơi này, cả đời phạm vi hoạt động chỉ có trong căn phòng này, ngoại trừ mỗi ngày nhìn thấy người đưa thức ăn đến, những chuyện xảy ra bên ngoài đều không nhìn thấy được.

Ngày đầu tiên bị giam trong căn phòng này, Lạc Tần Thiên đập phá đồ đạc bên trong, chờ đến khi hắn phá hủy hết thảy mọi thứ thì sẽ lại có người đi vào bố trí lại như mới, Lạc Tần Thiên thừa dịp lúc cửa mở định trốn ra ngoài, lại bị một đám người đè xuống trên mặt đất, mạnh mẽ tiêm vào thuốc an thần!

Ngày đầu tiên, Lạc Tần Thiên bị tiêm vào thuốc an thần, ngủ li bì, ngày thứ 2, cũng y hệt như vậy, mãi đến tận ngày thứ 3, Lạc Hướng xuất hiện!

“Cậu tên khốn kiếp!”

Lạc Hướng bước vào cửa, Lạc Tần Thiên ở trên giường quay về phía Lạc Hướng khuôn mặt dữ tợn gầm nhẹ một tiếng, bị giam ở đây hai ngày, Lạc Tần Thiên có cảm giác mình sắp phát điên rồi!

Trên gương mặt Lạc Hướng, trước sau như một luôn là nụ cười, tựa hồ lúc này nụ cười so với trước càng thêm say lòng người hơn!

“Em cứ nghĩ ca bị giam hai ngày nay sẽ trở nên uể oải suy sụp chứ, có điều nhìn dáng vẻ ca bây giờ rất có tinh thần, em yên tâm hơn nhiều rồi.” Lạc Hướng đi tới bên giường, cười nói.

Lạc Hướng biết Lạc Tần Thiên đột nhiên nhìn thấy cậu nhất định sẽ tức giận phát điên, thế nên trước đó đã sai người tiêm vào người Lạc Tần Thiên một lượng thuốc mê nhỏ, có điều đây cũng là việc mà Lạc Hướng chuẩn bị cho chuyện mà bản thân mình sắp làm.

“Cậu muốn làm gì?!” Lạc Tần Thiên nhìn dây lụa trong tay Lạc Hướng, nhất thời có loại dự cảm xấu, liền theo bản năng lùi về phía sau.

Lạc Hướng hơi quệt môi, dáng vẻ rất đẹp đẽ, híp mắt nở nụ cười, quỳ một gối trên mặt giường, tay dịu dàng nắm lấy cánh tay Lạc Tần Thiên, nhẹ giọng ôn nhu nói “Có lẽ ca không biết đâu, em chờ mong ngày này, đã rất lâu.”

Warrning: Bạn Jian báo trước để thím nào yếu tim còn kịp ngừng ngay tại đây. Có phản công, bạn Hướng đè bạn Thiên ạ :(((((

“Buông tay!” Lạc Tần Thiên quát mắng một tiếng, nhưng không đủ khí lực để thu tay về, khi Lạc Hướng quỳ hai đầu gối bên eo mình, Lạc Tần Thiên mới kinh hoảng nhận ra Lạc Hướng đang chuẩn bị làm gì đối với mình!

Lạc Tần Thiên dùng hết toàn lực giãy giụa, lại bị Lạc Hướng dùng dây lụa dễ dàng đem hai tay quấn vào đầu giường.

“Em muốn ngắm nhìn ca thật cẩn thận.” Lạc Hướng về phủ thân trên người Lạc Tần Thiên, trên mặt là dày đặc vẻ nhu tình, thanh âm mềm mại như lông vũ, ngón tay tinh tế nhẹ nhàng xoa xoa gò má anh tuấn của Lạc Tần Thiên, không kìm lòng được nhẹ hôn lên môi Lạc Tần Thiên, thanh âm mềm mại từ khóe miệng thoát ra “Rất nhớ rất muốn tất cả của ca…. để thân thể cùng linh hồn ca đều thuộc về em….”

Ánh mắt Lạc Tần Thiên hung tàn hướng về Lạc Hướng ở trên người “Lập tức mở trói cho tôi! Nếu không tôi….”

“Suỵt….” Lạc Hướng cười khẽ ngắt lời, ngón tay nhẹ nhàng khoát trên môi Lạc Tần Thiên, nhẹ giọng nói “Có thể kỹ thuật của em không tốt như ca, nhưng em tuyệt đối sẽ ôn nhu hơn ca…. chỉ cần… ca đừng ép em….”

Lạc Hướng hai mắt mị cười, ôn nhu cởi cúc áo trước ngực Lạc Tần Thiên ra, cho đến khi một mảnh da thịt màu mật ong trước ngực Lạc Tần Thiên toàn bộ lộ ra.

“Đây đều là của em… ai cũng không thể cướp đi….” Giống như đang lẩm bẩm thì thầm, Lạc Hướng vừa xoa xoa lồng ngực Lạc Tần Thiên, vừa hai mắt say mê nói, căn bản không để ý đến Lạc Tần Thiên đang chửi tục cái gì.

Lạc Hướng cúi người, dùng đầu lưỡi mềm mại nhẹ nhàng khiêu khích da thịt trước ngực Lạc Tần Thiên, chậm rãi hướng xuống phía dưới, lướt đến bụng dưới, hai tay bỏ không cũng đang yên lặng thành thục cởi y vật dưới hạ thân Lạc Tần Thiên.

Bụng dưới ngột ngạt bốc lên hừng hực, cảm giác sỉ nhục mãnh liệt khiến Lạc Tần Thiên không ngừng mắng chửi, đến khi ngón tay Lạc Hướng lặng lẽ đi đến phía sau Lạc Tần Thiên khai thác, Lạc Tần Thiên triệt để khủng hoảng.

“Ngươi tên điên này! Dừng tay!!” Lạc Tần Thiên thống khổ nhíu lông mày, thanh âm phảng phất như phát ra từ yết hầu, nhưng vẫn không thể ngăn cản Lạc Hướng nhấc hai chân hắn lên.

“Ca, chúng ta mãi mãi cũng sẽ không tách ra….” Lạc Hướng nói xong, đem hạ thân kích động nhẹ nhàng chậm rãi đưa vào trong thân thể Lạc Tần Thiên, từng chút từng chút một, chỉ sợ làm đau nam nhân dưới thân.

“Argg…. ngươi tên khốn kiếp…. ra…. đi ra ngoài….”

“Ca là của em! Sẽ mãi mãi là của em!” Lạc Hướng càng nói càng kích động, động tác trong lúc vô tình cũng trở nên gấp gáp, cậu không ngừng hôn lên mặt Lạc Tần Thiên, đem thân thể tinh tráng của Lạc Tần Thiên ôm chặt trong hai cánh tay gầy yếu, trong lúc đó, tiếp tục gấp gáp từng tiếng gọi ca.

Đây là lần đầu tiên Lạc Tần Thiên làm thụ, dĩ nhiên cũng chưa từng nghĩ tới chính mình sẽ có một ngày bị nam nhân mình xem thường nhất đặt ở dưới thân, điều này đối với hắn mà nói là vô cùng nhục nhã. Có thể là nghĩ đến tự do của chính mình trở nên quá xa vời, có thể là cảm giác cuộc sống của chính mình hiện tại quá thất bại, bỗng nhiên, giọt nước mắt trong suốt từ khóe mắt Lạc Tần Thiên không có một tiếng động lặng lẽ trượt xuống, ánh mắt của hắn lạnh lẽo nhìn trần nhà, không mắng chửi, cũng không giãy giụa nữa!

Lạc Hướng trong lúc động tình hôn lên nước mắt Lạc Tần Thiên, nhất thời cả kinh, động tác cũng lập tức ngừng lại.

“Ca!” Lạc Hướng hoang mang kêu lên một tiếng, vội vã lau đi nước mắt nơi khóe mắt Lạc Tần Thiên, không ngừng cúi đầu hôn mi mắt ướt nhòe của Lạc Tần Thiên, đau lòng thấp giọng nói “Ca đừng khóc, em sẽ càng đau lòng.”

Lạc Hướng không tiếp tục nữa, cậu như đứa trẻ làm sai chuyện, vội vàng hoảng sợ mở ra sợi dây trói tay Lạc Tần Thiên trên đỉnh đầu ra, kết quả dây vừa được tháo xuống, Lạc Tần Thiên đột nhiên vung tay lên, một cái tát mạnh mẽ giáng xuống trên mặt Lạc Hướng, Lạc Hướng không hề phòng bị trực tiếp bị cái tát này đánh từ trên giường rớt xuống.

Lạc Hướng một tay ôm mặt, một tay chống bên giường, từ dưới đất gian nan ngồi dậy.

“Ca ra tay thật năng….” Lạc Hướng tự giễu nở nụ cười, trên mặt vẫn không có nửa điểm trách cứ hay oán giận “Nếu như không phải trước đó bị tiêm vào thuốc mê, một cái tát này của ca nhất định sẽ trực tiếp đánh em ngất đi.”

“Tôi hận không thể đánh chết cậu!” Lạc Tần Thiên nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ, nếu như để người ngoài biết hắn bị tên tiện nhân này chiếm đoạt, vậy hắn còn mặt mũi nào gặp người khác!

Lạc Hướng đứng lên, quay về phía Lạc Tần Thiên ôn nhu nở nụ cười vô hại “Ca thích thô bạo sao?”

“Thao con mẹ cậu!” Lạc Tần Thiên thô bạo mắng chửi, gian nan chống đỡ giường ngồi dậy, đưa tay lấy y vật bị Lạc Hướng cởi đi, còn chưa chạm đến, Lạc Hướng đột nhiên lên giường, không nói một lời, đem Lạc Tần Thiên còn đáng suy yếu lần thứ hai đặt ở dưới thân.

“Ca nhịn thêm một chút là tốt rồi, Lạc Hướng sẽ cố gắng để ca thoải mái….”
………………

Jian: Nói thiệt, đọc đến chương này bạn Jian chính thức cạn lời về trình tạt máu chó của bà Cáp =.=’ ân bì lí vơ bồ!

Mà thôi cũng xem như thằng Thiên cuối cùng cũng bị ngược đi =))))) dù ngược kiểu này hơi…. =)))))

Chương 61: Hạng ca? Hướng ca?

Lạc Hướng điên cuồng ngoài sự tưởng tượng của Lạc Tần Thiên, hắn không thể nào nghĩ tới một Lạc Hướng gầy yếu mảnh mai luôn ở trước mặt mình nhu hòa, sẽ ở trên người chính mình giống như một dã thú mất khống chế.

Cảm giác thời gian trôi qua rất chậm, giống như lê từng cây kim giây lách tách lê lết nhảy qua trước mắt Lạc Tần Thiên, khiến cho hắn cảm giác dằn vặt càng thống khổ hơn, khi hai chân chỉ hắn bị Lạc Hướng mở rộng trói ở hai bên, hắn triệt để từ bỏ giãy giụa, tùy ý để Lạc Hướng bừa bãi trên người mình.

Đến khi Lạc Hướng cũng thấm mệt, cậu rút khỏi thân thể Lạc Tần Thiên, dùng ngón tay mềm mại ôn nhu xoa bóp những bắp thịt đau nhức của Lạc Tần Thiên, khi đấy cứ nhìn những dấu vết màu đỏ trên người ca ca duy nhất thuộc về mình, Lạc Hướng lại kích động không ngừng, bắt đầu một cuộc chiến điên cuồng mới!

“Ca! Em có cảm giác càng ngày càng không thể rời bỏ anh, làm sao bây giờ….”

Rốt cuộc thành thục xử lý hết tất cả mọi chuyện, Lạc Hướng thỏa mãn nằm rạp trên lồng ngực Lạc Tần Thiên, ngón tay nhẹ nhàng trượt ở trên eo trơn láng của Lạc Tần Thiên, thấp giọng nỉ non cười khẽ.

“Chúng ta mãi mãi cũng không rời xa nhau có được không?” Lạc Hướng ngẩng đầu lên, cực kỳ ôn nhu nhìn Lạc Tần Thiên, lúc này Lạc Tần Thiên không nhúc nhích, nước mắt nơi khóe mắt đã khô, hai mắt nửa mở, tầm mắt vô định nhìn lên trần nhà, đối với Lạc Hướng cũng không phản ứng.

“Ca….” Lạc Hướng càng nhu hòa gọi lên một tiếng, xoa xoa gò má Lạc Tần Thiên, cũng dán gò má của chính mình vào mài miết “Ca, mỗi ngày em đều sẽ tới, nếu như em đi công tác, em cũng sẽ lén mang ca theo, sau đó mỗi một buổi tối, em đều muốn ngủ cùng với ca, đem những chuyện hưởng thụ nhất trên thế gian này mỗi tối cùng ca ôn tập một lần, nếu ca thích, em sẵn sàng ở dưới ca…. Có được hay không?”

“Cậu giết tôi đi!”

Bỗng nhiên, Lạc Tần Thiên thanh thanh lạnh lùng phun ra một câu, cả người bất động, vẻ mặt đau thương, thanh âm lãnh đạm nhưng tràn ngập tuyệt vọng.

Lạc Hướng nhất thời kinh hãi, trợn to hai mắt, cấp tốc nâng mặt Lạc Tần Thiên lên, kinh hoảng nói “Sao ca lại nói như vậy?! Tại sao có thể chứ?! Em không thể không có ca! Thế nên ca đừng nghĩ đến chuyện chết, tuyệt đối không thể!”

“Cậu thành công rồi Lạc Hướng” Lạc Tần Thiên vẫn tự mình nói, hai con mắt đen kịt trống rỗng nhìn đèn treo trên trần nhà, buồn bã nói “Rốt cuộc cậu cũng khiến tôi thất bại thảm hại, hiện tại, ngay cả tôn nghiêm cũng không lưu lại cho tôi, tôi chịu thua, chịu thua, chịu thua….”

“Ca” Lạc Hướng run rẩy vỗ về khuôn mặt Lạc Tần Thiên “Đừng như vậy mà! Cầu xin anh đừng như vậy!”

Lạc Hướng kinh hoảng cầu xin, nhưng Lạc Tần Thiên dường như không nghe thấy, trong miệng vẫn không ngừng lặp lại tiếng “Chịu thua” kia, dáng vẻ, như người bệnh tâm thần!

“Em sai rồi! Em xin thề, về sau tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy với ca nữa! Em xin thề!”

Nhìn dáng vẻ Lạc Tần Thiên như sắp phát điên, Lạc Hướng gấp gáp đến độ muốn khóc, cậu vội vàng cởi hết trói trên người Lạc Tần Thiên ra, ôm lấy Lạc Tần Thiên vào ngực mình, trong thanh âm mang theo tiếng khóc “Ca, tha lỗi cho em được không? Cầu xin anh đừng làm em sợ, em không thể chịu nổi!”

Lạc Tần Thiên cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, hắn cảm giác mình không còn đủ sức lực để đấu đá cái gì với Lạc Hướng nữa, liền hơi giãy giụa, không muốn lại tức giận mắng chửi, thậm chí ngay cả mở mắt cũng cảm thấy rất mất sức!

Lạc Hướng đem thân thể vô lực của Lạc Tần Thiên đỡ đến phòng tắm, để hắn ngồi ở bên trong bồn tắm lớn, sau đó dùng vòi hoa sen nhẹ nhàng phun toàn thân Lạc Tần Thiên để thanh tẩy, nhìn Lạc Tần Thiên luôn kiên cường lạc quan hiện tại như xác chết, Lạc Hướng cúi đầu, đau lòng đến nghẹt thở, miệng không ngừng nói xin lỗi.

“Ca, anh muốn trừng phạt em thế nào em cũng đồng ý, cầu xin anh đừng không để ý đến em được không?”

Lạc Hướng nắm chặt lấy tay Lạc Tần Thiên, dùng sức đánh vào trên mặt của mình “Ca, anh đánh em đi! Dùng sức đánh em đi!”

Lạc Tần Thiên không chút phản ứng lại, mi mắt hơi mở, không nói một lời nào.

Lạc Hướng đỡ Lạc Tần Thiên lên giường, Lạc Tần Thiên nhắm hai mắt lại, bất luận Lạc Hướng nói cái gì, Lạc Tần Thiên cũng không đáp lại!

Lạc Hướng vén một góc chăn lên, cũng nằm tiến vào, gối lên bên trong khuỷu tay Lạc Tần Thiên “Ca, em yêu anh…. so với anh yêu người con trai kia còn sâu hơn…. Cầu xin anh cũng yêu em có được không….”
………………………

Tối hôm sau, Lạc Hướng lần thứ hai đi tới gian phòng này, bưng mấy món ăn sáng đầy đủ hương vị.

Lúc này Lạc Tần Thiên yên tĩnh dựa vào đầu giường, trong tay nắm điều khiển ti vi, hai mắt lành lạnh nhìn chằm chằm vào chiếc LCD trên tường, trạng thái giống như người thực vật!

Lạc Hướng đem thức ăn đặt ở cái bàn trên giường, tiếp tục nói “Ca, lại ăn một chút đi, từ tối qua tới giờ ca vẫn chưa ăn gì hết.”

Lạc Tần Thiên vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, điều khiển ti vi trên tay không ngừng đổi kênh, vẻ mặt từ đầu đến cuối đều không có bất kỳ biến hóa nào.

Dáng vẻ tiêu cực của Lạc Tần Thiên thực sự khiến Lạc Hướng đau nhói!

“Ca tự do rồi, em đã giải thích rõ ràng với cao tầng Lạc gia tộc, phát súng kia vì vô tình cướp cò, không phải ca có ý định mưu sát em” Lạc Hướng ngồi bên mép giường, thanh âm êm dịu nói.

Lạc Tần Thiên rốt cuộc dáng vẻ không lại âm u đầy tử khí nữa, quay đầu có chút hoài nghi nhìn Lạc Hướng.

Thấy Lạc Tần Thiên rốt cuộc chịu nhìn mình, bên trong tâm Lạc Hướng kích động không thôi.

“Ăn no, em sẽ mang ca ra ngoài.” Lạc Hướng ôn nhu cười nhẹ giọng nói.

Lạc Tần Thiên có chút hoài nghi, nhưng cuối cùng cũng không nói gì thêm, vén chăn lên ngồi ở mép giường, bắt đầu chậm rãi dùng cơm, trong dạ dày có đồ ăn, sắc mặt cũng trở nên tươi tỉnh hơn, chờ khi ăn no thả bộ đồ ăn trên tay xuống, Lạc Hướng đột nhiên mỉm cười hôn nhẹ lên mặt Lạc Tần Thiên một cái, giống như đứa trẻ khẽ cười nói “Quá tốt rồi, ca sống lại rồi.”

“Lời cậu vừa nói có thật không?” Lạc Tần Thiên nhịn xuống kích động muốn động thủ, không nhanh không chậm hỏi.

“Đương nhiên là thật, hơn nữa bắt đầu từ lúc ca rời khỏi khu dưới lòng đất này, ca sẽ không còn là thành viên Lạc gia tộc nữa, tuy rằng trước đó thủ tục để ca rời khỏi còn chưa kịp có hiệu lực, thế nhưng bởi vì ca “ngộ thương” em (giống như ngộ sát, vô tình làm bị thương), nên cao tầng Lạc gia tộc trực tiếp để ca rời khỏi gia tộc. Lạc Hướng vui vẻ nói.

“Tôi làm sao biết được đây có phải quỷ kế mới của cậu không?” Lạc Tần Thiên không chút khách khí âm lãnh nói.

“Ca, em thay đổi rồi.” Lạc Hướng là nói thật “Em xin thề về sau sẽ không để ca phải thống khổ nữa, em muốn nỗ lực để ca cười, để ca hạnh phúc, đây chính là giấc mơ một đời của em!”

“Nói như vậy, cậu đồng ý vì tôi chịu đựng tất cả?” Lạc Tần Thiên nhướng mày, lạnh lùng nghi vấn.

“Ừm!” Lạc Hướng gật đầu liên tục.

Lạc Tần Thiên đột nhiên đứng dậy đi tới trước mặt Lạc Hướng, tầm mắt lại âm thầm liếc nhìn cửa, nhàn nhạt hỏi “Cửa có thủ hạ của cậu không?”

“Không có!” Lạc Hướng không chút suy nghĩ cười nói “Bọn họ đều ở bên ngoài cổ lâu, toàn bộ phòng dưới đất, chỉ có mỗi ca với em thôi.”

“Vậy thì tốt!” Lạc Tần Thiên nhếch miệng cười, thanh âm tà khí hồi đáp, nhìn nam nhân trước mắt cười mê người, hai mắt âm hiểm híp lại, đột nhiên giơ lên nắm đấm, một quyền trực tiếp khiến Lạc Hướng ngã xuống ở trên giường.

“Ca!” Lạc Hướng thống khổ ôm một bên mặt bị đánh, quay đầu kinh ngạc nhìn Lạc Tần Thiên.

Lạc Tần Thiên vẻ mặt bình tĩnh, quỳ một gối lên giường, một tay kéo cổ áo Lạc Hướng lại trước mặt mình, một quyền nện ở trên bụng Lạc Hướng, Lạc Hướng đau đến không đứng lên nổi, trên trán toát ra một mảnh mồ hôi nhỏ, vừa mới chuẩn bị mở miệng nói chuyện, tóc đột nhiên bị Lạc Tần Thiên tóm lấy kéo về sau, da đầu đau nhức khiến Lạc Hướng thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, mặt bị ép ngửa lên, thống khổ nhìn Lạc Tần Thiên giờ khắc này để lộ khuôn mặt dữ tợn.

Lạc Hướng biết, giờ khắc này, Lạc Tần Thiên hận cậu thấu xương!

“Ngươi tên tiện nhân!!” Lạc Tần Thiên phẫn nộ giơ quả đấm lên, ầm ầm hạ xuống trên mặt Lạc Hướng.

Có lẽ vì quá đau nên Lạc Hướng theo bản năng giơ tay che mặt lại, thấp giọng nghẹn ngào cầu xin “Ca…. đừng…. đừng đánh…. em sai rồi…”

Lạc Tần Thiên căn bản không nghe lọt câu xin tha của Lạc Hướng, giữ hai tay Lạc Hướng ép lên đỉnh đầu, một tay khác thô bạo xé rách quần áo của Lạc Hướng.

Nghĩ đến chuyện xảy ra tối qua, Lạc Tần Thiên liền cảm thấy không thể khống chế được chính mình, hắn muốn xé nát nam nhân dưới thân mình, muốn mạnh mẽ, mạnh mẽ mà dằn vặt hành hạ cậu! Hắn cảm thấy mình rất oan uổng, người này dám giam cầm hắn lại! Thậm chí còn dám điên cuồng ép bức hắn!

Loại chuyện đó, Lạc Tần Thiên xưa nay đều chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày phát sinh ở trên người mình!

“Cậu rất thích làm chuyện này đúng không?!” Lạc Tần Thiên giận dữ cười, dáng vẻ cực kỳ khủng bố, một giây sau, đột nhiên mạnh mẽ mở rộng nơi tư mật yếu ớt của Lạc Hướng, rồi cầm lấy điều khiển ti vi dùng sức tiến vào bên trong thân thể Lạc Hướng, lấy cách thức người ta khó có thể chịu đựng được tra tấn Lạc Hướng! Ở thời điểm Lạc Hướng bị đau đớn kích động đến mức rơi nước mắt thì Lạc Tần Thiên đột nhiên phủ ở trên người Lạc Hướng, há miệng dùng sức cắn xuống da thịt Lạc Hướng, từng nơi bị cắn, thậm chí hiện lên tia máu đỏ!

“Ca….. xin anh thả em ra…..đau…. đau quá….” Lạc Hướng bật khóc, khó chịu không gì bằng cảm giác bị đâm nhói nơi hạ thân, cậu thậm chí cảm thấy Lạc Tần Thiên như sắp hủy hoại cậu!

Lạc Tần Thiên điên cuồng một lúc mới buông Lạc Hướng ra, tra tấn đau đớn mạnh mẽ khiến Lạc Hướng không ngừng run rẩy, cậu có chút sợ sệt nhìn ca ca của chính mình, nhỏ giọng nói “Ca….. anh…. đã nguôi giận chưa?”

“Đừng để tôi gặp lại cậu!”

Sau khi xuống giường, Lạc Tần Thiên gằn giọng một câu, sau đó không quay đầu lại mà đi thẳng rời khỏi phòng!

Lạc Hướng vất vả đứng dậy, nhìn bóng người biến mất nơi cửa, hơi bình tĩnh lại, cầm điện thoại di động lên, gọi điện thoại ra lệnh cho thủ hạ tiếp tục giám thị Lạc Tần Thiên, sau đó mặc vào quần áo tử tế, bước xuống giường, đỡ tường chậm rãi đi ra ngoài.

Tất cả, vẫn còn chưa kết thúc tại đây!

Jian: Lạc Hướng đúng chuẩn Yandere luôn, nhiều lúc em này làm bạn rét vãi :(((((
………………………

Lạc Tần Thiên rời khỏi gia tộc, với lý do là ngộ thương Lạc Hướng, cho nên người của Lạc gia tộc không ai dám một mình đi gặp hắn cả.

Lạc Tần Thiên cũng không lập tức rời khỏi nước Đức, hắn biết người của Lạc Hướng vẫn còn đang theo dõi mình, lấy kinh nghiệm mấy lần trước, sợ là cho dù hắn có thần thông quảng đại đến đâu, cũng chưa chắc chạy trốn được khống chế của Lạc Hướng! Thế nên Lạc Tần Thiên cũng không muốn trốn trốn tránh tránh, đơn giản làm trước những chuyện mình muốn làm!

Điều đầu tiên Lạc Tần Thiên muốn làm, chính là tìm người của Nanh Bang tính sổ, tốt nhất là gặp được lão đại Nanh Bang trong truyền thuyết “Hạng ca”! Người này được xem là thủ lĩnh hắc bang lớn nhất nước Đức, nhưng liên tục hai lần hãm hại hắn, nếu bọn họ tuân thủ quy tắc cầm tiền làm việc, vậy hắn cần phải tìm bọn họ lấy lại số tiền kia! Kỳ thực mục đích chính của Lạc Tần Thiên chính là muốn điều tra rõ ràng, quan hệ của Lạc Hướng và Nanh Bang!

Cậu ta có thể dễ dàng thoát ra khỏi Nanh Bang, thậm chí còn phái người bắt hắn ngay ở trên địa bàn của Nanh Bang, đủ để chứng minh Lạc Hướng cùng Nanh Bang có mối quan hệ cực kỳ mật thiết!

Lạc tần Thiên như trước đi tới một nhà hàng gia đình kia tìm người liên hệ với người của Nanh Bang, nhưng còn chưa nói rõ lý do mình tìm đến, liền bị người của Nanh Bang mời đi gặp “Hạng ca”.

Lạc Tần Thiên dĩ nhiên không thể chờ đợi được nữa, có rất nhiều chuyện, trực tiếp hỏi “Hạng ca” càng tốt hơn, huống gì, Lạc Tần Thiên đối với nhân vật “Hạng ca” thần bí này cực kỳ tò mò, ngược lại nếu hắn có quay lại thành phố Y tiếp tục tìm Phục Luân trợ giúp, chẳng bằng kết bạn với lão đại Nanh Bang này còn có lợi ích hơn nhiều!

Lạc Tần Thiên mở cửa phòng khách ra, thấy rõ nam nhân ngồi bên trong gian phòng, đại não nhất thời vù một hồi!

Thì ra là như vậy! Ra là như vậy!

Hạng ca? Hướng ca? Lạc Hướng?!!!

Hắn nên sớm nghĩ đến!!

(Jian: Quá mệt mỏi với đôi này =.=’)

Một suy nghĩ 1 thoughts on “Lao tù ác ma (Quyển 6) – Chương 59 + 60 + 61

Cmt cho bạn với nha, iu thương (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥