Đăng trong Lao tù ác ma

Lao tù ác ma (Quyển 6) – Chương 57 + 58

Chương 57: Hách ca, lên đường bình an

Lạc Hướng xoa cái cổ, kịch liệt ho khan, cậu bi tuyệt nhìn bóng lưng Lạc Tần Thiên, tâm, đau tới cực điểm!

“Đau lắm sao?” Lạc Hách đi đến bên cạnh Lạc Hướng, ngồi xổm xuống, khăp khuôn mặt tràn vẻ đau lòng nhìn Lạc Hướng “Tốt xấu gì cậu cùng với hắn chung chăn gối lâu như vậy, sao lại không biết thủ hạ lưu tình chút nào a!”

Lạc Hướng đột nhiên quay đầu, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lạc Hách “Ca đột nhiên lại quay về, chẳng lẽ không phải là do ngươi báo tin cho anh ấy?”

Lạc Hách nhíu nhíu mày, giả vờ vô tội nói “Tôi chẳng qua là cảm thấy sắp rời khỏi Lạc gia tộc nên định cùng hắn tán gẫu trò chuyện mấy câu ấy mà, có điều trong tình huống này chắc hắn đã xem tôi là kẻ thù rồi.”

Lạc Hướng khó nhọc đứng dậy, trầm giọng nói “Lạc Hách! Ngươi chờ ta!”
…………………………

Lạc Tần Thiên sau khi rời khỏi biệt thự, tốc độ cao chạy thẳng một đường, phẫn nộ đến mức hận không thể trực tiếp đâm xe vào cây đại thụ ven đường, hắn thật không nên đối với tên tiện nhân kia động một chút xíu tình cảm gì! Đệt! Lạc gia tộc thật không có lấy một món đồ tốt!

Đêm đó Lạc Tần Thiên đến khách sạn ở, người phụ trách giám sát hắn tự nhiên đem tất cả hành tung của Lạc Tần Thiên báo cáo về cho Lạc Hướng, Lạc Hướng sắc mặt nặng nề đi đến khách sạn kia, bất kể nhấn chuông cửa nhiều thế nào, Lạc Tần Thiên vẫn không mở cửa ra!

Lạc Hướng biết, Lạc Tần Thiên đối với cậu nhất định thất vọng đến cực điểm!

“Ca, anh không phải muốn rời khỏi Lạc gia tộc sao? Nên biết, nếu không có em hỗ trợ, anh…..”

Lạc Hướng chưa nói xong, cửa đột nhiên bị Lạc Tần Thiên mở ra.

“Ca!” Lạc Hướng vui vẻ kêu lên một tiếng, đưa tay ra muốn ôm chặt lấy Lạc Tần Thiên, lại bị Lạc Tần Thiên hất tay ra.

“Tôi đã nói chuyện bản thân mình muốn rời khỏi Lạc gia tộc cho cao tầng Lạc gia tộc rồi, bọn họ toàn bộ đều cực lực phản đối, còn nói cái gì muốn giam cầm tôi, ngược lại tôi nói chuyện này đã được cậu đồng ý, thế nên mọi chuyện phiền cậu đi giải quyết.” Lạc Tần Thiên đứng ở bên trong cửa, thanh âm lãnh đạm, vẻ mặt thờ ơ.

“Ca hà tất phải sốt ruột như vậy?” Lạc Hướng cười, nhấc chân chuẩn bị đi vào bên trong “Không phải nói là chờ sau một tuần để em xử lý hết những công tác hiện tại sao?”

Lạc Tần Thiên đưa chân ra ngáng đường, ngăn cản bước chân Lạc Hướng tiến về phía trước, cười lạnh nói “Tôi hiện tại một giây cũng không chờ được, những thủ tục văn kiện cần thiết tôi đã sai người chuyển giao cho cậu, sau khi cậu trở về lập tức ký tên đóng dấu vào, sau đó tổ chức cuộc họp lãnh đạo, để những lão già kia ngậm miệng lại, dù sao tôi cũng không phải là người bình thường trong Lạc gia tộc nên việc khai trừ ra khỏi gia tộc có thể sẽ phiền phức, thế nên hai ngày này, phiền cậu vất vả một chút.”

“Nghe thật suôn sẻ a.” Lạc Hướng cười nói đùa “Ca đã chuẩn bị kế hoạch tốt như vậy, không nghĩ đến nếu như thất bại, không thể rời đi được sao?”

Lạc Tần Thiên sắc mặt tối sầm, nheo mắt lại “Làm sao? Cậu muốn qua cầu rút ván?”

Lạc Hướng nở nụ cười mê người “Nếu như em nói phải?”

“Vậy chúng ta liền đồng quy vu tận!” Lạc Tần Thiên lạnh lùng nói “Tôi sẽ nói cho tất cả mọi người biết, cậu câu dẫn tôi, câu dẫn Lạc Hách, đem bản tính dâm đãng của cậu để cho ai ai cũng rõ, lại nói vài câu nhắc đến chuyện phụ thân tôi thoái vị có dính líu đến cậu, nói cậu dùng thủ đoạn đê tiện hạ lưu uy hiếp phụ thân tôi, việc phụ thân tôi đột ngột thoái vị vốn đã gây nên tranh luận rất nhiều, còn tôi lại vốn là người thừa kế danh chính ngôn thuận của Lạc gia tộc, tôi nghĩ lời nói của tôi cũng sẽ khiến Lạc gia tộc phải nổi lên một trận phong ba, sợ là đến lúc đấy, cậu có muốn chối bỏ cũng chối không được. Ha ha, hơn nữa, chỉ sợ cậu càng bận rộn hơn so với bây giờ thôi. Nói không chừng, vị trí này của cậu, cũng không gánh nổi!”

“Xem ra trò chơi này, ca đã có chuẩn bị rất tốt.” Lạc Hướng vẫn nở nụ cười, nụ cười đầy nguy hiểm.

“Hay là chúng ta đều thức thời một chút!” Lạc Tần Thiên hai tay khoanh trước ngựa, hững hờ cười nhạt nói “Cậu muốn cùng Lạc Hách thế nào không liên quan gì đến tôi, có điều từ giờ trở đi, tôi sẽ không gặp mặt cậu nữa, xem như chừa cho cậu chút tinh lực để đi thỏa mãn Lạc Hách.”

“Ca đúng là thích nói một đằng làm một nẻo, ca làm sao cam lòng không muốn em chứ?” Lạc Hướng cười khẽ, ngón tay nhẹ nhàng trượt ở trước ngực Lạc Tần Thiên “Lạc Hách làm sao so được với ca a, em đối với ca, là cam tâm tình nguyện, đối với hắn….. chỉ là vạn bất đắc dĩ.” Nói xong lời cuối cùng, sắc mặt Lạc Hướng trở nên trầm thương.

“Bị ép sao?” Lạc Tần Thiên không khỏi trào phúng cười “Còn có chuyện gì có thể cưỡng ép được chủ nhân Lạc gia tộc chứ? Cậu trực tiếp thừa nhận cậu là kẻ ai cũng có thể làm chồng được tôi còn thấy bớt ghê tởm hơn!” Lạc Tần Thiên nói xong, chuẩn bị đóng cửa lại, Lạc Hướng lại gắt gao giữ chặt lấy cạnh cửa.

“Ca, anh muốn em phải làm sao mới có thể tha thứ cho em?” Lạc Hướng rốt cuộc không còn cười, chỉ thống khổ nhìn Lạc Tần Thiên “Em không thể mất ca, cầu xin ca đừng….”

Khí lực của Lạc Hướng không bằng Lạc Tần Thiên, cửa rốt cuộc vẫn là bị Lạc Tần Thiên đóng sầm lại!

Lạc Hướng cuối cùng vẫn rời khỏi khách sạn, chỉ là trong một thoáng rời đi kia, Lạc Hướng đã quyết định, dùng thủ đoạn của chính mình, để có được Lạc Tần Thiên!
…………………….

Lạc Hách uống say chếch choáng từ trong quán rượu đi ra, hừ nhỏ bước lên xe, tài xế lái xe không lâu, liền bị mấy chiếc xe tư màu đen chặn lại ở đầu một con hẻm không người.

Đám người từ trên xe xuống không nói hai lời trực tiếp đem Lạc Hách lôi xuống khỏi xe hành hung một trận, Lạc Hách nhận ra những tên tay chân này, đây chính là thủ hạ của tổ chức xã hội đen lớn nhất nước Đức, nhân xưng “Hạng ca”! Những tên này càng đánh càng hung, nhưng không hề ra đòn trí mạng, Lạc Hách sau khi bị đánh gần chết thì những người này mới rời khỏi, sau đó Lạc Hướng từ bên trong ngõ hẻm đi ra, ra lệnh thủ hạ mang gã đến bệnh viện.

Chuyện Lạc Hách gặp phải người của xã hội đen tập kích nhanh chóng truyền đi trong Lạc gia tộc, đa số đều không mấy ngạc nhiên, Lạc Hách đắc tội không ít người, bị người ta dùng tiền thuê xã hội đen đánh một trận là chuyện rất bình thường!

Lạc Hách nằm ở bệnh viện một ngày mới tỉnh lại, lúc này, trong phòng bệnh chỉ có một mình Lạc Hướng đang ngồi, bình tĩnh mà nguy hiểm nở nụ cười nhìn gã.

“Đúng….. là cậu! Khẳng định là cậu đã thuê đám người kia đánh tôi!” Lạc Hách không thể động đậy, chỉ có thể căm giận trừng mắt nhìn Lạc Hướng mà gào lên!

“Là tôi thì sao nào?” Khóe môi Lạc Hướng hơi nhếch lên, khẽ cười nói “Tôi đã nói rồi, nếu anh không để tôi thoải mái thì anh cũng đừng hòng sống tự tại! Nói đi nói lại, tôi vẫn là đang tìm cơ hội lúc anh không có bảo tiêu bên cạnh! Ha ha, rốt cục lại để tôi tìm được.”

“Con mẹ nó, cậu không sợ tôi đem chân tướng nói ra sao? Tôi mà sống không yên thì Lạc Tần Thiên hắn….”

“Anh tưởng rằng tôi sẽ cho anh cơ hội?” Lạc Hướng sắc mặt trở nên âm trầm, xoay người ở trước giường bệnh cầm lên một chiếc hộp, bên trong lấy ra một cây kim tiêm, tiếp tục nói “Chỉ cần tôi đem thuốc này tiêm vào bình truyền dịch của anh, cả đời này, anh chỉ có thể làm một người sống đời sống thực vật.”

“Ngươi….. ngươi….” Lạc Hách kinh hoảng nhìn ống chích trong tay Lạc Hướng!

“Anh nói nếu như anh chết rồi, cũng sẽ có người thay anh nói ra bí mật kia, tôi nghĩ nếu để anh thành người thực vậy, hẳn sẽ chẳng có ai thay anh nói cái gì nhỉ?” Lạc Hướng khẽ cười nói, đem kim tiêm chậm rãi tiến đến ống truyền dịch “Như vậy đi, anh nói cho tôi biết, trừ anh ra, ở ngoài còn ai biết bí mật này, như vậy, tôi liền sẽ buông tha cho anh! Bằng không….”

“Lạc Hướng, em bình tĩnh lại đi! Tôi…. tôi cũng là thật tâm yêu em…. em không thể tàn nhẫn như thế a!”

“Đời này ngoại trừ ca của tôi, tình cảm của ai tôi cũng đều không cần” Lạc Hướng vừa nói, vừa đẩy mạnh chất lỏng truyền vào trong ống “Thực ra anh có nói hay không cũng không liên quan nữa, từ giờ trở đi, tôi sẽ mật thiết quan sát từng người có liên hệ với anh, nếu như anh đã giao phó bí mật cho người nào đó, tôi nghĩ người đó nhất định sẽ đến gặp anh, tới lúc đấy, chỉ cần nghiêm hình bức cung một hồi, tôi nghĩ là tôi có thể triệt để giết người diệt khẩu” Lạc Hướng nở nụ cười rất đẹp, tiêm thuốc vào xong, cúi người nhẹ nhàng hôn lên trán Lạc Hách, cực kỳ ôn nhu cười nói “Hách ca của tôi, lên đường bình an!”

(Jian: thực sự bạn Jian rất thích thụ thông minh sắc sảo tàn độc mà lại si tình đến điên cuồng như Lạc Hướng :(((((((( Mịa cái thằng Lạc trời đánh ngu bỏ bố đi được >”< )

Chương 58: Ca, anh không thắng được em đâu.

“Thật bất ngờ, ca lại chủ động hẹn em ra ngoài ăn cơm.” Lạc Hướng tao nhã cắt miếng bò beefsteak trên bàn ăn, không quên nở nụ cười nhu tình đẹp đẽ với Lạc Tần Thiên “Có ca ngồi ở bàn đối diện, khẩu vị của em không hiểu sao trở nên rất tốt, ha ha, đêm nay ca phải bồi em đó nha.”

Để dành cho cuộc hẹn hò tối nay, Lạc Hướng hiển nhiên đã chọn trang phục rất kỹ, một thân mặc lễ phục nam màu trắng do nhà thiết kế nổi tiếng may riêng, bởi vì làn da trắng quá mức đến giống bệnh, thế nên càng khiến nốt ruồi nơi khóe mắt trở nên nổi bật, dưới ăn đèn ăn dìu dịu chiếu rọi xuống, hai mắt đen láy trong suốt giống như sao trong đêm tối hiện ra cực kỳ linh động!

Dưới mắt Lạc Tần Thiên, Lạc Hướng lúc này chính là yêu tinh! Toàn thân tỏa ra khí tức mê hoặc, là nam nhân nhưng lại mang vẻ âm nhu phong tình của nữ nhân, từng cái nhấc tay nhíu mày, đều vô cùng tao nhã, lại có sự nham hiểm giảo hoạt của một chính trị gia.

Lạc Tần Thiên hai tay khoanh trước ngực dựa vào trên ghế, mặt không hề cảm xúc nhìn Lạc Hướng trước mắt, nếu không phải hắn bắt gặp bộ dạng dâm đãng kia của Lạc Hướng, có lẽ hắn đã bị dáng vẻ vô hại mềm mại này mê hoặc mất rồi!

“Là cậu thuê tay chân đánh Lạc Hách thành ra như vậy sao?” Lạc Tần Thiên có thâm ý khác cười lạnh nói “Tốt xấu gì hắn cũng từng lên giường với cậu, cậu thực sự là không có chút lưu tình nào a.”

Lạc Hướng thả dao nĩa trong tay xuống, khuỷu tay chống đỡ trên mặt bàn, mười ngón tay giao nhau chống dưới cái cằm trắng nõn, giống như mèo nhỏ dịu dàng ngoan hiền, mỉm cười nhìn Lạc Tần Thiên “Ca thực sự là đáng ghét, biết rõ trong lòng Lạc Hướng chỉ có mỗi một mình ca, còn nhắc đến chuyện không hay đó.”

“Đừng nói sang chuyện khác.” Lạc Tần Thiên nhếch miệng “Tôi đang hỏi cậu, là cậu sai người đánh Lạc Hách thành ra như vậy đúng không?”

Lạc Hướng mị hoặc nở nụ cười, ngón trỏ thon dài nhẹ nhàng chống đỡ ở môi, làm ra động tác nhỏ giọng lại, tiếp đó một tay ở dưới bàn tay tìm kiếm thứ gì đó, dưới ánh mắt cực kỳ khó coi của Lạc Tần Thiên, đem máy nghe lén loại nhỏ lấy xuống, lắc trước mặt Lạc Tần Thiên, Lạc Hướng vẫn nở nụ cười mê người ngọt ngào nói “Xem ra ca thực sự là bị em bức đến cuống lên rồi, còn đặt cả máy nghe lén cơ, hô ~~ vừa nãy thực sự là nguy hiểm a, lỡ như em mà thiếu cẩn thận nói ra những lời không nên nói, ca sẽ đem nội dung trong máy nghe lén này đưa đến cho cao tầng Lạc gia tộc, vậy em, không phải là thảm lắm sao.” Cười nói xong, Lạc Hướng đem máy nghe lén nhỏ kia thả vào bên trong ly rượu vang đỏ.

“Nếu đã bị cậu vạch trần, vậy cậu trực tiếp nói rõ cho tôi được rồi chứ.” Lạc Tần Thiên gằn giọng nói.

“Phải.” Thanh âm Lạc Hướng vẫn nghe rất miễn cưỡng, giống như đang nói đến chuyện không liên quan đến mình, cười ha ha “Ngay cả chuyện Lạc Hách trở thành người thực vật, cũng là em làm, cơ mà sao đột nhiên ca lại có hứng thú với chuyện này vậy, chẳng lẽ, ca đang muốn bất bình thay Lạc Hách sao?”

“Tôi vẫn đang nghĩ, có phải trong tay Lạc Hách đã nắm được nhược điểm gì của cậu không, thế nên cậu mới hạ độc thủ với hắn như vậy, tôi nhớ cậu đã nói, chuyện cậu phát sinh quan hệ với hắn là do cậu vạn bất đắc dĩ.”

Lạc Hướng gạt gạt sóng mũi, khẽ cười nói “Vậy thì làm sao?”

“Tôi thực sự rất hiếu kỳ, trong tay Lạc Hách nắm được nhược điểm gì của cậu, có thể khiến cậu làm đến mức này.”

“Em thấy ca là đang muốn mình giống như Lạc Hách có thể dễ dàng khống chế được em nhỉ? Sao vậy? Hay là vì em vi phạm trước thỏa thuận nên ca thấy sốt ruột? Cần tìm gấp một cái gì đó có thể uy hiếp được em?”

Lạc Hướng nửa đứng dậy, rót một chút rượu đỏ vào ly trước mặt Lạc Tần Thiên, tiếp tục nhu hòa cười nói “Ca đêm đó không phải đã nói, nếu như em không thực hiện thỏa thuận giúp anh rời khỏi Lạc gia tộc, anh sẽ bôi đen danh dự của em trong Lạc gia tộc sao? Nói cái gì mà em buộc Mâu thúc thoái vị, hơn nữa còn đi khắp nơi câu dẫn đàn ông, đúng rồi đúng rồi, hiện tại còn có nhiều hơn một chuyện nữa, nói em tàn hại người trong gia tộc, trong nội quy của Lạc gia tộc, tàn hại thành viên trong gia tộc sẽ bị nhốt trong ngục giam của Lạc gia tộc đến khi già chết a, ha ha, hình như đã qua nhiều ngày như vậy rồi, sao ca không nói gì cả?”

Nắm tay đặt bên dưới bàn ăn không ngừng siết chặt, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lạc Hướng, cũng không phải hắn không muốn để cho Lạc Hướng ở trong Lạc gia tộc mất hết danh dự, chỉ là bởi vì hắn nghĩ tới, một khi Lạc Hướng bị cao tầng Lạc gia tộc kết tội, người kế thừa Lạc gia tộc, rất có thể sẽ phải là hắn! Càng có thể hơn, Lạc Bắc Mâu sẽ lần thứ hai thượng vị!

Đến lúc đó, chính hắn lại càng không thể đi được! Hơn nữa, Lạc Tần Thiên cũng không hy vọng Lạc gia tộc lại có thêm sự rung chuyển gì! Khi đó nói với Lạc Hướng như vậy, cũng chỉ vì muốn gây áp lực cho cậu ta! Chỉ là Lạc Tần Thiên không ngờ tới, trong cuộc họp ở trước mặt đông đảo cao tầng Lạc gia tộc, Lạc Hướng không những không đồng ý, thậm chí còn lời lẽ nghiêm nghị lệ hành, trực tiếp hạ lệnh cấm đoán hắn một tuần! Đem tất cả những thỏa hiệp giữa hai người trước đây đều trực tiếp ném ra sau đầu!

Lạc Tần Thiên đã từng nghĩ đến chuyện sau khi hắn giúp Lạc Hướng sớm kế vị, Lạc Hướng sẽ đột nhiên trở mặt với hắn, chỉ là không ngờ rằng, Lạc Hướng còn tuyệt tình hơn như thế nữa, bởi vì nếu bị cấm đoán thì hắn ngay cả lấy cớ đi công tác làm cơ hội rời khỏi nước Đức cũng đều không có! Công việc mỗi ngày, đều là vai tùy tùng cùng Lạc Hướng xử lý thương sự công tác, vai trò của hắn, triệt triệt để để trở thành giống như Lạc Xuyên ở bên cạnh Lạc Bắc Mâu!

“Lạc Hướng, có phải bất luận như thế nào, cậu cũng không để tôi đoạn tuyệt quan hệ với Lạc gia tộc?” Lạc Tần Thiên sắc mặt trở nên nghiêm túc “Như vậy thú vị lắm sao Lạc Hướng? Tôi sớm muộn cũng sẽ có một ngày rời khỏi Lạc gia tộc, cậu có ngăn cản tôi cũng chỉ có thể buộc tôi phải làm ra hành động gì quá khích thôi.”

“Em yêu ca, thế nên em muốn cả đời này đều giữ được ca ở bên mình.” Lạc Hướng cười “Đây chính là mục đích của em, cho đến nay vẫn chỉ có một, trước đây em không có trong tay quyền lực của Mâu thúc, thế nên em không có cách nào để mỗi ngày đều được nhìn thấy ca, nhưng hiện tại đã khác trước, em có quyền ra lệnh cho ca, em có thể dùng công việc hằng ngày để ca luôn ở bên cạnh em, em sẽ còn nghĩ ra cách để ca cùng em ăn cơm, cùng em ngủ, cùng em đi đến mỗi nơi trên thế gian này…. Nói tóm lại, bất cứ em ở nơi nào, cũng nhất định phải có bóng dáng của ca!”

Lạc Tần Thiên đột nhiên cười to lên, một giây sau, đột nhiên đập bàn đứng lên, hung tợn nhìn Lạc Hướng “Đừng con mẹ nó cùng tôi nói chuyện yêu đương, cậu xứng với tôi sao? Đời này người Lạc Tần Thiên tôi yêu nhất, chỉ có duy nhất một mình Diệp Mạc! Còn cậu ở trong mắt tôi, nhiều lăm cũng chỉ xem là một tên nam kỹ làm ấm giường!”

Lạc Hướng cũng chậm rãi đứng từ trên ghế lên, thanh âm trầm thấp, nụ cười nhàn nhạt “Ca, chỉ cần anh có thể nguôi giận, có mắng em đánh em cũng không sao, thật sự.”

Lạc Hướng đi đến trước mặt Lạc Tần Thiên, nhẹ nhàng nắm chặt lấy tay Lạc Tần Thiên, áp lên khuôn mặt mình, nhắm mắt lại nhẹ giọng nói “Em biết ca vẫn đang liên hệ lão đại của Nanh Bang “Hạng ca” (Hắc bang lớn nhất nước Đức), là muốn đối phó em sao?”

“Đúng là không gì có thể qua mặt được cậu, phải, tôi đang liên hệ với hắn, vậy thì sao?” Tuy nói như vậy, nhưng Lạc Tần Thiên đang rất gấp gáp, bởi vì người đàn ông nhân xưng “Hạng ca” này như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, căn bản chưa từng ai được nhìn thấy mặt thật của hắn, việc liên lạc với hắn cũng chỉ là thông qua đám thủ hạ truyền báo, ngay cả con người thật cũng chưa gặp, nhờ hắn trợ giúp mình, không biết có thể tin cậy được hay không?!

“Ca muốn lợi dụng “Hạng ca” đối phó em như thế nào đây?” Lạc Hướng buông tay Lạc Tần Thiên ra, ngẩng đầu lên, cười nhạt tiếp tục nói “Ca sẽ có một ngày vì muốn rời đi, mà giết chết em sao?”

Lạc Tần Thiên sững sờ, hắn nhìn nơi đáy mắt Lạc Hướng tia ảm đạm tối tăm, trong lòng có cảm giác nhất thời không nói ra được, hắn đẩy Lạc Hướng trước mắt ra, có chút buồn bực nói “Trong cuộc họp ngày mai, tôi sẽ lần thứ hai nộp lên văn kiện thủ tục rút khỏi Lạc gia tộc!”

“Ca vẫn chưa từ bỏ ý định?” Lạc Hướng bi thương nở nụ cười “Rõ ràng ca biết em sẽ không đồng ý! Lẽ nào ca nghĩ kiên trì của bản thân sẽ lay động được em?”

“Cuộc họp ngày mai cậu không cần đến.” Lạc Tần Thiên lạnh lùng nói “Phụ thân tôi đêm nay đã trở về, ngày mai ông ấy sẽ thay cậu dự họp, nhân tiện, thay thế cậu đồng ý!”

“Cái gì?” Lạc Hướng cả kinh “Mâu thúc….”

“Tôi đã thuyết phục cha tôi, kể từ khi thoái vị, ông ta đã bình tĩnh hơn nhiều, thế nên hiện tại ông ấy đã đồng ý giúp tôi.”

“Nực cười! Mâu thúc đã thoái vị, căn bản không có quyền hành bằng em, nếu như em phản đối, ông ấy căn bản không có quyền….”

“Lạc gia tộc có quy tắc” Lạc Tần Thiên ngắt lời nói “Nếu như chủ nhân hiện tại của Lạc gia tộc không kịp đến dự cuộc họp cao tầng, hoàn toàn có thể để tiền nhậm thay thế, quyền hành khi làm việc, ngang hàng với đương nhậm!”

Lạc Hướng cười khẽ “Làm sao ca có thể nghĩ rằng em không thể đến kịp để dự….” Lạc Hướng còn chưa nói xong, đột nhiên cảm giác một trận choáng váng dâng lên đại não, nhất thời đã hiểu rõ tất cả.

Lạc Tần Thiên đỡ lấy thân thể Lạc Hướng, khóe miệng nhếch lên, thấp giọng nói “Đồ ăn của cậu đã bị tôi hạ dược, tôi vốn định dùng cách đàm phán để cùng cậu giải quyết vấn đề, thực tâm tôi không muốn dùng thủ đoạn hèn hạ như thế, nhưng hết cách rồi, nếu cậu vẫn không muốn buông tha tôi, vậy tôi cũng không cần thiết hạ thủ lưu tình với cậu nữa, yên tâm đi Lạc Hướng, chỉ cần cậu mất tích 2 ngày thôi là đủ rồi, chờ đến khi tôi không còn là thành viên trong Lạc gia tộc nữa, cậu cũng sẽ tự do, nếu không, cậu vẫn nằm bên trong sự mất tích bí ẩn.”

“Ca…..ca….anh không…. không thể rời đi…. em….” Lạc Hướng gian nan nói, dần dần, cả người đều không còn khí lực, triệt để ngồi dựa vào trong lồng ngực Lạc Tần Thiên,

Sau khi Lạc Hướng hôn mê bất tỉnh, Lạc Tần Thiên ôm cậu đi tới phía sau nhà hàng, nơi đó đã sớm có hai người đàn ông thân mang trang phục màu đen đứng đợi sẵn, những người này, đều là thủ hạ của Nanh Bang, Hạng ca.

Lạc Tần Thiên biết rất rõ thế lực của Lạc gia tộc mạnh đến mức nào, Lạc Hướng mất tích, bọn họ tất nhiên sẽ tìm kiếm manh mối, sử dụng tất cả thủ đoạn để tìm ra cho bằng được, nơi bình thường căn bản không thể giấu nổi, nơi duy nhất có thể chặt chẽ nhốt chặt Lạc Hướng, chỉ có thể là Nanh Bang, hơn nữa hắc bang làm việc, cầm tiền giữ kín miệng, mọi thứ đều sẽ không để lại dấu vết!

Vì để cho Hạng ca trong truyền thuyết trợ giúp mình, mà bản thân lại không có cách nào chiếm dụng tài chính của Lạc gia tộc, Lạc Tần Thiên gần như sử dụng hết toàn bộ tài sản cá nhân của chính mình, thế nên nếu hắn không có vầng sáng của Lạc gia tộc thì gần như là bắt đầu lại từ đầu với hai bàn tay trắng, có điều, với Lạc Tần Thiên mà nói, cuộc sống như vậy, hắn cũng rất chờ mong! Ít nhất là ngẫu nhiên thỉnh thoảng, hắn có thể lại lén lút trở lại, ngắm nhìn Mạc Mạc của mình. (Jian: Giời ạ tôi lạy bố, người ta một thằng chồng hai đứa con đề huề cả rồi ông còn đi nhìn cái gì :(((((( làm ơn quý trọng người trước mắt dùm tôi cái :((( khổ lắm đi thôi :(((((( )

Sau khi Lạc Hướng tỉnh lại, đại não vẫn còn trong trạng thái hỗn loạn, cậu hơn vặn vẹo thân thể, mới phát hiện hai tay mình bị trói ở sau lưng. Chậm rãi ngẩng đầu lên, Lạc Hướng mới phát hiện Lạc Tần Thiên đang đứng ở đầu giường.

Bởi vì có chút không yên lòng, thế nên nửa đêm Lạc Tần Thiên đã đi đến nơi sắp xếp cho Lạc Hướng ở.

“Ca….” Lạc Hướng nhẹ nhàng kêu lên một tiếng, có chút thống khổ giãy giụa dây thừng trên cổ tay.

“Ngoan ngoãn một chút Lạc Hướng, bằng không tôi sẽ sai người quấn thêm một dây thừng nữa vào tay cậu đấy!”

Lạc Hướng không giãy giụa nữa, yên tĩnh nằm nghiêng ở bên giường, mềm mại vô lực nở nụ cười “Ca, anh không thắng được em đâu.”

Cmt cho bạn với nha, iu thương (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥