Đăng trong Lao tù ác ma

Lao tù ác ma (Quyển 6) – Chương 63 + 64 + 65

Chương 63: Ca!

Lạc Hướng vẫn đi đến khách sạn Lạc Tần Thiên đang ở, lần này đặc biệt tìm cách lấy được chìa khóa phòng Lạc Tần Thiên ở, ôm ý nghĩ sẽ làm nũng đòi hỏi cầu xin tha thứ, vừa nghĩ vừa bước vào bên trong thang máy, ra khỏi thang máy, Lạc Hướng trước tiên quay về phía tấm gương phản chiếu trên hành lang vài lần, cảm giác trang phục của chính mình gọn gàng sạch sẽ, sắc mặt tươi tỉnh rồi mới mỉm cười đi đến cửa phòng Lạc Tần Thiên.

Lạc Hướng đêm nào cũng một mình lái xe đến đây, cho dù không được nhìn thấy Lạc Tần Thiên thì tâm trạng của cậu vẫn rất tốt, ít nhất trong tiềm thức của Lạc Hướng, hành vi của chính mình giống như là đang hẹn hò với Lạc Tần Thiên vậy, hơn nữa Lạc Tần Thiên vẫn chưa rời khỏi nước Đức, Lạc Hướng tự an ủi chính mình rằng có lẽ Lạc Tần Thiên không nỡ rời xa cậu.

Đứng trước cửa phòng, Lạc Hướng vừa mới chuẩn bị cho tay vào túi quần lấy chìa khóa phòng ra, nhưng bất ngờ phát hiện cửa phòng không khóa, mà chỉ khép hờ, trong nháy mắt, Lạc Hướng vui mừng không ngớt, bởi vì những đêm trước đến, Lạc Tần Thiên có ý muốn né tránh cậu nên phòng lúc nào cũng khóa chặt cửa, bất kể cậu có gõ cửa thế nào, Lạc Tần Thiên cũng không mở ra cho cậu, thế nhưng hiện tại lại….

Lạc Hướng khẽ mỉm cười, bước chân nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào “Ca, em đến rồi.” Đưa mắt nhìn toàn bộ bên trong căn phòng không có một bóng người, Lạc Hướng đứng ở giữa căn phòng nghi hoặc nhìn chung quanh bốn phía, mơ hồ nghe được xung quanh có tiếng hít thở rất nhỏ, giống như….. đang có rất nhiều người ẩn nấp.

Lạc Hướng đột ngột thất kinh, cậu có cảm giác ở đây có cạm bẫy, vội vàng xoay người chuẩn bị chạy ra khỏi phòng, bỗng một bóng người màu đen lao đến ngăn ở cửa, tiếp đó răng rắc một tiếng, cánh cửa bị khóa lại.

Lạc Hướng híp mắt nguy hiểm nhìn nam nhân trước mắt, nếu như cậu đoán không lầm, những người này sớm chờ cậu ở đây đã lâu, nếu như đúng là như vậy, thì ca ca của cậu hiện tại đang ở đâu, lẽ nào là bị những người này bắt đi mất rồi?

Lạc Hướng càng nghĩ càng cảm thấy lòng bất an, cậu nhìn khẩu súng đang chĩa về phía mình, Lạc Hướng chậm rãi lùi về sau vài bước, trong đầu liều mạng mưu tính cách chạy trốn, từ mỗi một góc trong căn phòng từ từ bước ra sáu, bảy tên đàn ông, trong tay bọn họ đều cầm súng, mắt nhìn chằm chằm vào Lạc Hướng.

Sau khi thấy rõ người đi lên trước đám đàn ông, Lạc Hướng kinh ngạc mở to hai mắt “Lạc Hách, anh lại….”

“Lại tỉnh rồi.” Lạc Hách cười gian đi tới ghế salong ở trong phòng khách nghênh ngang ngồi xuống, hai chân bắt chéo, căm hận nở nụ cười nhìn chằm chằm Lạc Hướng, tiếp tục nói “Phong thủy luân phiên chuyển dời, có phải là chưa từng nghĩ tới sẽ chuyển nhanh như vậy đúng không?”

Lạc Hướng cười lạnh một tiếng, không nói gì.

“Xem mặt cậu vẫn không biến sắc, đừng nói đang nghĩ sẽ có người đến cứu cậu đấy chứ, tôi đã phía người theo dõi cậu, cậu đi đến đây không hề mang theo bất kỳ bảo tiêu nào, hơn nữa mỗi đêm đến đây, cậu không nói với bất kỳ ai cả, nói cách khác, nếu như hiện tại tôi có giết cậu ở đây, sau đó phá hủy hết camera ở khách sạn này, sẽ không có bất kỳ ai nghi ngờ đến Lạc Hách tôi, còn cậu chết rồi, tôi có thể thông qua thế lực cậu từng cho tôi một lần nữa leo lên đỉnh cao tại Lạc gia tộc.”

Lạc Hướng trong mũi hừ lạnh một tiếng, đối với những lời Lạc Hách nói không hề đáp lại bất kỳ câu nào, mà chỉ trực tiếp hỏi “Ca của tôi đâu, lập tức trả anh ấy lại cho tôi!”

Sắc mặt Lạc Hách nhất thời âm trầm lên “Chính mình còn không sống nổi, lại còn muốn đi quản Lạc Tần Thiên, cậu đúng là rất ngu ngốc….”

“Ca của tôi đâu?!” Lạc Hướng lạnh lùng ngắt lời Lạc Hách hỏi lại lần nữa!

“Đừng con mẹ nó nhắc đến hắn với tôi! Lão tử trước đây yêu cậu, cậu lại đi yêu Lạc Tần Thiên! Hiện tại hắn đã nói rõ là không muốn cậu, con mẹ nó cậu lại còn cố bám lấy hắn!” Lạc Hách từ trên ghế salong đứng lên, nhanh chóng đi tới trước mắt Lạc Hướng, một tay nắm lấy eo Lạc Hướng gắt gao áp sát vào trong ngực “Biết tôi hận cậu đến mức nào không, không chỉ bởi vì cậu khiến tôi cả đời phải sống như người thực vật, mà nhiều hơn nữa, là bởi vì cậu luôn luôn xem thường tôi, Lạc Hướng, tôi biết cậu xem thường tôi, thế nên tôi hôm nay muốn ở trước mặt cậu, đem tất cả những miệt thị cậu đối với tôi bóp nát hết!”

Lạc Hướng biết giãy giụa vô ích, chỉ yên lặng bất động, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lạc Hách “Đem ca của tôi trả lại cho tôi!”

Lạc Hách hoàn toàn bị sự lạnh nhạt hờ hững của Lạc Hướng khiến cho tức giận, gã đột nhiên co một gối lên tầng tầng thúc vào trên bụng Lạc Hướng, Lạc Hướng đau đớn kêu lên một tiếng, vừa định cúi người người xuống, Lạc Hách đột nhiên nắm lấy tóc Lạc Hướng, mạnh mẽ giật ngửa mặt cậu lên, sau đó lại mặt mẽ cúi đầu xuống hôn lên môi Lạc Hướng. Nói là hôn thì không đúng, bởi vì giống như đang cắn xé hơn, máu tươi nhanh chóng từ trên môi Lạc Hướng chảy xuống. Mười mấy giây sau, Lạc Hướng ném thân hình gầy gò của Lạc Hướng về phía sau khiến cậu ngã xuống trên ghế salong.

Lạc Hách nhìn qua rất phẫn nộ, rất điên cuồng, bởi vì….

“Muốn cường bạo tôi?” Lạc Hướng từ trên ghế salong vất vả đứng dậy, nhếch miệng cười châm biếm nhìn Lạc Hách “A, suýt nữa tôi quên mất, phía dưới của anh hiện tại đã không dậy nổi rồi, tác dụng phụ của thuốc thực sự đã khiến anh không còn làm đàn ông được nữa ha ha.”

“Cậu….” Lạc Hách đùng đùng nổi giận, nhưng không thể nói ra được lời nào, bởi vì quả thực đúng như lời Lạc Hướng nói. Sau khi tỉnh lại, vật dưới hạ thân hắn đã triệt để không còn tri giác, sau khi kiểm tra, tác dụng phụ của loại thuốc kia lưu lại chính là, hoặc vĩnh viễn ngủ say, hoặc có tỉnh lại cũng chỉ còn là một thái giám bất nam bất nữ.

“Anh cho rằng cao tầng Lạc gia tộc sẽ cho phép một tên thái giám không thể nối dõi tông đường kế thừa gia tộc sao, anh nằm mơ Lạc Hách!” Lạc Hướng nói rất nhẹ nhàng, đánh nát giấc mộng đẹp của Lạc Hách.

“Chuyện này sẽ không có người biết!” Lạc Hách lớn tiếng quát “Mẹ nó ai dám nói ra, lão tử làm thịt cả nhà hắn!” Lạc Hách nói câu này, hiển nhiên là nói cho đám thủ hạ ở đây nghe.

Lạc Hướng từ trên ghế salong đứng lên, lau đi vết máu trên môi, vừa mới chuẩn bị định nói gì đấy, Lạc Hách đột nhiên nở nụ cười gằn, ánh mắt dữ tợn nhìn Lạc Hướng, cười gian nói “Cậu cho rằng tôi không đối phó được cậu sao? Ha ha, ngày hôm nay tôi muốn để cậu biết hậu quả của việc khiến tôi trở nên như vậy!”

Lạc Hách nói xong, hướng mắt về phía thủ hạ đang đứng xung quanh Lạc Hướng ra hiệu, khóe môi giương lên khẽ cười nói “Tư vị của chủ nhân Lạc gia tộc nếu hôm nay không để mọi người cùng được hưởng thì thật rất đáng tiếc.”

Lạc Hách nói xong, nhưng không ai dám lập tức tiến lên, bởi vì dù sao Lạc Hướng cũng là chủ nhân của Lạc gia tộc.

“Các ngươi cứ ra sức mà chơi đùa cho thỏa mái, chuyện này sẽ không có bất kỳ một ai biết, nếu như có ngày bại lộ, mọi hậu quả tôi sẽ một mình chịu.” Lạc Hách đi đến trước mặt Lạc Hướng đang lộ ra ánh mắt kinh hoảng, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Lạc Hướng, khẽ cười nói “Hiện tại Lạc Tần Thiên đang ở trong tay tôi, tiểu yêu tinh của tôi, chỉ cần cậu có thể chịu đựng được sau khi thỏa mãn bọn chúng, tôi liền dẫn cậu đi gặp hắn.”

“Lạc Hách, ngươi….”

Lạc Hướng còn chưa nói xong, Lạc Hách đột nhiên đem Lạc Hướng đặt ở trên ghế salong, động thủ cởi áo Lạc Hướng ra, một bên xoay người hướng về phía thủ hạ rống to “Con mẹ nó chờ cái gì nữa, chẳng lẽ muốn tao thị phạm cho bọn mày xem!”

Bọn thủ hạ có chút do dự, xông tới nhấn trụ tay chân Lạc Hướng, bắt đầu thoát quần áo trên người Lạc Hướng, nhìn nam nhân nhỏ bé gương mặt thanh tú không ngừng la hét giãy giụa, đám đàn ông kia dần dần không cảm thấy lo sợ nữa, động tác cũng bắt đầu trở nên nhanh nhẹn, trên mặt bắt đầu xuất hiện nụ cười dâm tà gian ác hèn hạ.

Lạc Hách ngồi trên một ghế salong trước mặt, châm một điếu thuốc, vừa hút vừa cười thỏa mãn nhìn hình ảnh mãnh liệt trước mắt.

Làn da của Lạc Hướng rất trắng, thân thể vô cùng mềm mại xinh đẹp, khi cậu toàn thân trần truồng phô bày ra trước ánh mắt mọi người, trong thoáng chốc nhen lên dục hỏa của đám đàn ông kia.

“Làn da này sờ thật đã a…..”

“Hô ~ ~ thật chặt ~”

“Mày nhanh lên một chút, phía dưới tao sắp không được rồi….”

“Không được không được….tao muốn tới một lần nữa….”

“………..”

Những thanh âm tràn ngập dâm uế bên tai Lạc Hướng, Lạc Hướng cảm thấy thân thể mình đang chịu dằn vặt không ngừng, bên trong rất khó chịu, cũng rất buồn nôn, cậu không phải người sẽ vì tôn nghiêm bị hủy hoại mà muốn lập tức chết đi, cậu muốn sống, cho dù giờ khắc này trên người cậu đang phải chịu đựng sự nhục nhã tận cùng, cũng không thể bức cậu tan vỡ được, chỉ là Lạc Hướng không chịu đựng được rằng, khi cậu vĩnh viễn chỉ muốn mình dành cho ca ca, lại đột nhiên phải trở thành một tên nam kỹ thấp hèn nhất, dơ bẩn nhất….

“Ca…. ” Lạc Hướng thống khổ nhắm mắt lại, từ trong cổ họng gian nan nghẹn ngào một tiếng, nước mắt từ hai gò má chậm rãi chảy xuống.

“Ê, Lạc đổng gọi chúng ta là ca nè!” Gã đàn ông đang mãnh liệt va chạm cười gian nói.

“Vậy chúng ta phải ra sức thêm để đáp lại ~”

“Ha ha….”

Chương 64: Tòa nhà lớn sụp đổ!

Thành phố ban đêm tràn ngập ánh đèn lung linh huyền ảo, một chiếc xe tư màu đen chạy trên đường, ngồi trong xe là thủ hạ của Lạc Hách, cùng vởi Lạc Hướng ý thức có chút tan rã, thân thể vô thức run rẩy không ngừng.

Lạc Hướng ngồi ở phía sau xe, hai bên người cậu là hai gã đàn ông khác ngồi, bởi vì bị một đám người không chút thương tiếc vò ngược cưỡng bức, thân thể Lạc Hướng lúc này cực kỳ suy yếu, cậu vô lực dựa vào trên người một tên đàn ông, còn một tên đàn ông khác tay ở trong áo cậu vuốt nhéo, thỉnh thoảng cúi đầu hôn lên môi Lạc Hướng, bất luận làm đau Lạc Hướng thế nào, Lạc Hướng cũng đều không còn chút sức lực nào để đáp trả lại, hai mắt hơi mở, ánh mắt không mang theo tiêu cự nhìn ra cảnh tượng lung linh bên ngoài cửa xe, trong đầu chỉ có câu nói cuối cùng của Lạc Hách khi ở trong khách sạn, tôi sẽ để bọn họ dẫn cậu đi gặp Lạc Tần Thiên!

“Lạc đổng, thuộc hạ sợ ngài sau khi đến nơi không chịu đựng nổi, nên trước đó nhắc nhở cho ngài một chút, Lạc thiếu hắn….” Một người đàn ông một bên xoa xoa hạ thân Lạc Hướng, một bên có thâm ý khác cười nói.

“Ca….” Lạc Hướng rốt cuộc phản ứng lại, cậu khó nhọc ngồi thẳng thân thể, thanh âm như cầu xin nhìn người đàn ông bên cạnh “Lạc Hách đã làm gì với ca của ta…. ca của ta hiện tại như thế nào rồi…”

“Chà chà, quả nhiên cái vẻ mặt này của Lạc đổng thực khiến người ta thấy thương yêu mà, bình thường là dáng vẻ lạnh như băng, nhìn rất đáng sợ.”

“Cầu xin ngươi nói cho ta biết, ca của ta hiện tại như thế nào rồi?” Lạc Hướng nắm lấy áo trước ngực tên đàn ông, yếu ớt khẩn cầu nói “Cầu xin ngươi nói cho ta….. cầu ngươi….”

Tên đàn ông nhíu nhíu mày, dựa theo lời giải thích đã lên kế hoạch sẵn, chậm rãi nói “Lạc thiếu muốn hợp tác với Hách ca của chúng tôi, kết quả lại bị Hách ca đặt bẫy hãm hại, Hách ca biết ngài yêu Lạc thiếu, vì để trả thù ngài, Hách ca nhốt Lạc thiếu ở một tòa nhà cũ, ra lệnh cho chúng tôi đánh Lạc thiếu một trận, mọi người ra tay có chút hơi nặng, thế nên không cẩn thận đã đánh chết Lạc thiếu, thi thể vẫn còn đang ở trong tòa nhà lớn sắp hủy đi, hiện tại…. Ách….”

Tên đàn ông còn chưa nói xong, Lạc Hướng đột nhiên dùng sức bóp lấy cổ gã, hai mắt đỏ hồng quát “Con mẹ nó ngươi nói bậy! Ta bóp chết ngươi! Bóp chết ngươi!!”

Thân thể yếu ớt lại vừa bị ngược đãi qua, Lạc Hướng làm sao có thể là đối thủ của những người này, rất nhanh liền bị tên đàn ông dễ dàng kiềm trụ, Lạc Hướng hai tay bị khóa ở sau lưng, bất đắc dĩ nằm trên đùi một tên đàn ông, không ngừng tức giận mắng chửi.

Xe chạy một đường dừng lại trước một tòa nhà cũ bị bỏ hoang, Lạc Hướng bị đẩy xuống xe, khi cậu từ trên mặt đất khó nhọc đứng dậy, thì xe đã lái đi mất!

Lạc Hướng xoay người nhìn tòa nhà cũ sắp bị hủy bỏ trước mắt, nhớ tới những lời vừa nãy nghe được ở trên xe, dưới ánh trăng, sắc mặt cậu càng thêm trắng xám nhợt nhạt, cậu mấp máy đôi môi khô khốc, không ngừng lẩm bẩm trong miệng, ca ca, gian nan đi vào bên trong tòa nhã, tim cậu như có một vết nứt to lớn, lúc này cậu đã không còn chịu nổi bất kỳ đả kích nào, đặc biệt là đả kích liên quan đến Lạc Tần Thiên.

Lê thân thể đi vào bên trong tòa cao ốc cũ, lầu một trước đây là một bãi đậu xe, bởi vì nhìn xung quanh vô cùng lạnh lẽo trống trải, Lạc Hướng vừa mới bước vào, liền nhìn thấy một nam nhân nằm cách đó không xa, trong nháy mắt bước chân dừng lại, đại não cũng như có một tia sét lướt qua một tiếng.

“Ca….ca….” Lạc Hướng hơi mở miệng, một bên khẽ thì thầm kêu, một bên từng bước từng bước một khó nhọc lê lết thân thể đi đến.

Người nằm trên mặt đất không nhúc nhích, thân thể rõ ràng mang dấu vết bị đánh đập rất tàn nhẫn, hai mắt nhắm nghiền, hỗn tạp máu thịt bùn hôi làm mờ cả khuôn mặt khiến người ta không thể nhìn rõ được gương mặt thật, chỉ là thân hình kia cùng quần áo mặc trên người, xác thực là như Lạc Tần Thiên!

Từ lúc đi ra khỏi khách sạn, đại não của Lạc Hướng hoạt động rất chậm, toàn thân đều bị thương, tâm trí hỗn loạn bi thương khiến cho cậu sớm mất đi sắc sảo bình tĩnh thản nhiên ngày thường, cậu hiện tại cái gì cũng dều không suy nghĩ được, tâm tâm niệm niệm, chỉ có an nguy của Lạc Tần Thiên!

Nhìn người trên mặt đất, Lạc Hướng ngây người, mặt xám như tro tàn đứng yên tại chỗ, nơi huyệt Thái Dương truyền đến cảm giác đau nhói sắc bén như bị từng nhát dao đâm vào khiến Lạc Hướng thống khổ ôm đầu, rầm một tiếng quỳ gục trên mặt đất! Nước mắt một giây mãnh liệt tràn ra khỏi khóe mi!

Lạc Hướng ôm lấy người trên mặt đất, chăm chú ôm chặt vào trong người, lớn tiếng hét lên, tiếng khóc lớn tan nát cõi lòng vang vọng khắp tòa nhà hoang lạnh lẽo trống trải, giống như đứa trẻ rơi vào tuyệt cảnh.

Bởi vì, thế giới của cậu, đã sụp đổ rồi!
……………..

Trên chiếc cột nhà ở cách Lạc Hướng không xa, có lắp đặt một cái camera, mà cách tòa nhà hoang ấy không xa, có một chiếc xe riêng màu đen đỗ lại, người ở trên xe thông qua camera này giám sát tất cả những chuyện đang diễn ra!

“Tôi vẫn không hiểu rõ lý do cậu làm thế này để làm gì?” Lạc Hách nhìn Lạc Hướng ở trên màn hình camera vẻ mặt đau đớn thống khổ không ngừng gào khóc, gã nhướng mày “Có điều hiện tại, cậu hẳn cũng đã đạt được mục đích của mình rồi nhỉ?”

Lạc Tần Thiên không nói gì, bởi vì thời khắc khi nhìn Lạc Hướng ôm thi thể giả của mình gào khóc thê lương, hắn đã hối hận rồi! Cực kỳ hối hận!!

Dùng cách thức này để giáo huấn cậu, để quan sát được nội tâm thực sự trong cậu, quả thực, quá tàn nhẫn!

Nghe tiếng khóc bi thương đến khàn lạc cả giọng của Lạc Hướng, Lạc Tần Thiên cảm thấy tâm mình cũng đau đớn theo! Hắn biết rõ ràng sự tồn tại của hắn đối với Lạc Hướng là duy nhất, biết rõ cậu yêu hắn sâu đến xương tủy, nhưng vào thời khắc này, hắn lại dùng chính tình yêu của Lạc Hướng, để dằn vặt cậu, để giày vò cậu!

Tại sao hắn phải làm như vậy? Bởi vì hắn vẫn luôn không nhìn thấu được nụ cười của Lạc Hướng? Cho nên mới muốn tìm cách xé ra gương mặt ngụy trang của cậu để quan sát được nội tâm của cậu? Muốn biết được đằng sau nụ cười kia rốt cuộc ẩn giấu điều gì?

Lạc Tần Thiên hiện tại mới phát hiện ra, những câu hỏi này của hắn thật sự rất buồn cười!

“Nhìn thấy bộ dạng này của Lạc Hướng, cơn giận này của tôi xem như cũng nguôi rồi!” Lạc Hách khẽ cười nói “Trận hợp tác này tôi rất hài lòng!”

Lạc Hách dĩ nhiên rất hài lòng, mục đích ban đầu của gã không chỉ là thưởng thức bộ dạng đau khổ của Lạc Hướng khi Lạc Tần Thiên chết, Lạc Tần Thiên hiện tại đã bị đuổi ra khỏi Lạc gia tộc, đối với gã bây giờ căn bản không tồn tại bất kỳ lực uy hiếp nào, thế nên hắn mới gạt Lạc Tần Thiên, lén lút thưởng thức một bữa tiệc tình dục mãnh liệt mãn nhãn, nhìn Lạc Hướng bị nhiều thủ hạ của mình luân phiên cưỡng bức như vậy, loại cảm giác đó đối với hắn mà nói, quả thực rất thoải mái!!

“Hay là tôi phái mấy người qua đấy, ngay ở trước mặt Lạc Hướng, đâm mạnh thêm vài nhát vào cái thi thể kia, thế có được không?”

“Không cần!!” Lạc Tần Thiên đột nhiên sắc mặt phức tạp nói “Tất cả đến đây là kết thúc!!” Nói xong, Lạc Tần Thiên bước xuống xe, nhanh chóng chạy về phía tòa nhà hoang kia.

Nhìn bóng lưng hoảng loạn sợ hãi của Lạc Tần Thiên, khóe môi Lạc Hách khẽ giương lên! Gã làm sao có thể để mọi chuyện đến đây là kết thúc chứ!

Lạc Tần Thiên đã mở đầu, nhưng, kết thúc phải là do gã quyết định!
…………………

“Lạc Hướng…..”

Nghe từ đỉnh đầu truyền đến thanh âm quen thuộc, Lạc Hướng hoảng hoảng hốt hốt ngẩng đầu, sau khi nhìn rõ người đến là Lạc Tần Thiên, lại thêm một trận kinh ngạc tột độ!

“Ca….” Lạc Hướng run rẩy kêu một tiếng, nước mắt càng mãnh liệt tuôn rơi “Đúng là ca rồi….”

“Là tôi!” Lạc Tần Thiên đưa tay ra, nhìn gương mặt đau thương tràn ngập nước mắt của Lạc Hướng, vô cùng đau lòng nói “Đứng lên đi Lạc Hướng, người kia là giả, tôi vẫn còn sống….”

Lạc Hướng đưa tay khoát lên lòng bàn tay Lạc Tần Thiên, được Lạc Tần Thiên kéo, trong nháy mắt đứng lên, Lạc Hướng đột nhiên ôm chặt lấy Lạc Tần Thiên, đem mặt gắt gao chôn trong lồng ngực Lạc Tần Thiên.

“Ca…. em sắp phát điên rồi…. Cầu xin anh đừng rời khỏi em….”

Giờ khắc này, Lạc Hướng không còn bất cứ ngụy trang nào, dựa vào trong lồng ngực Lạc Tần Thiên, nhỏ giọng nức nở, giống như con thú nhỏ bị thương, đêm nay, tâm Lạc Hướng đã đạt đến tan vỡ cực hạn!

“Tôi sẽ không đi đâu cả….” Lạc Tần Thiên xoa xoa mái tóc Lạc Hướng, đau lòng nói.

Lạc Tần Thiên có thể cảm giác thân thể Lạc Hướng rất suy yếu, lúc hắn cho rằng Lạc Hướng suy yếu như vậy chỉ là do chịu đả kích vì tưởng nhầm hắn đã chết, thì hắn đột nhiên phát hiện ở giữa cổ Lạc Hướng lấm tấm đầy những dấu hôn màu đỏ, hơn nữa quần áo Lạc Hướng nhìn qua rất chật vật xộc xệch, quần áo nhiều nơi đều đã bị tổn hại, như đã bị người ta mạnh mẽ lôi kéo qua.

“Có phải Lạc Hách đã làm gì cậu không?” Lạc Tần Thiên kinh hoảng nhìn Lạc Hướng, hắn rất sợ, sợ rằng sự ngu xuẩn của chính mình, đã đẩy Lạc Hướng vào tuyệt cảnh thống khổ sống không bằng chết.

Ngay khi Lạc Hướng chuẩn bị nói chuyện, thì tòa nhà hoang đột nhiên truyền đến một tiếng nổ vang mạnh mẽ, mặt đất cũng rung động lên dữ dội, trong thoáng chốc, bụi bặm vung lên, vô số những hòn gạch đá rơi xuống, toàn bộ tòa nhà lớn đang từ từ đổ sụp xuống!

“Không hay! Tòa nhà sắp sụp đổ rồi!” Lạc Tần Thiên kinh hoảng hô to một tiếng, cấp tốc ôm lấy Lạc Hướng, hướng về lối ra chạy đi!

Chương 65: Thống khổ mất đi!

Lạc Hách sớm đã sai người đặt một quả bom ở bên trong tòa nhà hoang này, đây vốn là tòa nhà sắp bị phá hủy, cho dù có trong một đêm biến thành phế tích thì cũng sẽ không có bao nhiêu người tìm hiểu về chuyện này, còn việc có hai người bị đè chết trong tòa nhà, cũng hoàn toàn có cách để giải thích!

Màn hình camera rất nhanh theo sự sụp đổ của tòa nhà mà nhiễu thành hình muối tiêu, cuối cùng màn hình trực tiếp trở thành đen, khóe môi Lạc Hách nhếch lên, không khỏi thầm tán thưởng kế hoạch của chính mình, gã vốn dĩ không muốn để cả Lạc Hướng và Lạc Tần Thiên sống sót, chuyện đồng ý hợp tác cùng Lạc Tần Thiên, cũng chỉ là để chuẩn bị cho kế hoạch mưu sát này của gã mà thôi!

Tốc độ sụp đổ trong tòa nhà rất nhanh, Lạc Tần Thiên ôm Lạc Hướng liều mạng chạy về phía lối ra, bốn phía tất cả đều là những hòn đá tảng rơi xuống!

“Ca! Mau thả em xuống đi! Đừng….”

Lạc Hướng kinh hoảng hô to, thanh âm bị tiếng hét lớn của Lạc Tần Thiên ngắt lời “Muốn chết cùng chết!!”

Lạc Hướng ngây người, cậu không thể tin nổi nhìn ánh mắt kiên quyết của Lạc Tần Thiên giây phút này, cuối cùng cậu khoát đầu lên ngực Lạc Tần Thiên, yên tĩnh, để cho Lạc Tần Thiên ôm mình.

Bất kể là sống hay chết, Lạc Hướng cũng đã cảm thấy đủ.

Trong thoáng chốc chạy ra khỏi tòa nhà lớn, vai trái của Lạc Tần Thiên bị một hòn đá đập trúng, đau đớn kịch liệt khiến hắn vô thức buông lỏng tay, chính mình cũng té xuống đất, tòa nhà lớn rất cao, cho dù có chạy ra, cũng không cách nào tránh được đá tảng từ trên cao rơi xuống, Lạc Tần Thiên gian nan đứng lên, từ trên đỉnh đầu vừa vặn có một hòn đá tảng lớn rơi xuống, máu từ vai trái hắn đang không ngừng chảy ra đau nhức không thôi nên khiến cho hắn không có cách nào lập tức cử động để né tránh hòn đá, lúc hắn nghĩ mình sắp mất mạng rồi thì từ phía sau đột nhiên có một lực đẩy mạnh, đẩy hắn hướng về phía trước!

Mặt đất nổi lên bụi bặm tứ phía, khói bụi khiến tầm mắt không thấy rõ bất cứ thứ gì, quá trình sụp đổ của tòa nhà lớn cũng từ từ chậm lại, có lẽ là do quả bom Lạc Hách đặt trong tòa nhà không đặt vào điểm trọng yếu, thế nên khi tòa nhà phát nổ, mở được lối ra, khiến cho Lạc Tần Thiên có cơ hội chạy ra khỏi tòa nhà!

Lạc Tần Thiên nằm trên mặt đất, trên người bao phủ rất nhiều bụi bặm cùng đá vụn, có lẽ do vẫn chưa bị đá lớn đè nặng lên người, nên khi bốn phía rốt cuộc lắng lại, hắn vất vả từ dưới đất đứng lên, theo bản năng đi tìm bóng người Lạc Hướng.

“Lạc Hướng…. Lạc Hướng….” Lạc Tần Thiên không ngừng gọi, một cảm giác bất an mạnh mẽ tập kích đại não của hắn, hắn nhớ rõ rõ ràng ràng, khi mình bị sắp bị một hòn đá tảng lớn rơi xuống đầu thì Lạc Hướng từ phía sau đã đẩy hắn một cái!

Chu vi hoàn toàn tĩnh mịch, bụi khói vẫn còn chưa tiêu tán, Lạc Tần Thiên gấp đến phát khóc, ở bên trong một đám bụi, ngồi xổm người xuống liều mạng đào ra trong một đám phế tích, đau đớn không ngừng gọi tên Lạc Hướng.

“Ca….”

Bên cạnh đột nhiên truyền đến thanh âm suy yếu của Lạc Hướng, Lạc Tần Thiên vui vẻ cấp tốc xoay người chạy đến nơi phát ra âm thanh, dùng sức lật phiến đá lớn lên.

“Lạc Hướng! Chịu đựng một chút! Ca tới cứu em!”

Lạc Hướng bị đè dưới một phiến đá lớn, Lạc Tần Thiên bên vai đầm đìa máu me, đau đớn đến không cử động được, nhưng hắn vẫn không ngừng dùng lực đào bới phiến đá kia lên, một tay của Lạc Hướng theo khe hở tam giác từ những phiến đá kia chậm rãi với ra ngoài, xuất hiện trước mắt Lạc Tần Thiên.

“Ca…..Ca….”

Thanh âm Lạc Hướng rất suy yếu, giống như phát ra từ cổ họng, cánh tay bị hòn đá cắt đứt ra thành nhiều vết nứt trên làn da, máu tươi liên tục chảy ra liên tục, tay cậu run rẩy tựa hồ như đang tìm tòi cái gì, vẫn không ngừng đung đưa quơ quào, mãi đến tận khi được Lạc Tần Thiên nắm chặt lấy.

Trong nháy mắt tay Lạc Hướng được Lạc Tần Thiên nắm chặt, rốt cuộc không còn run rẩy nữa, thân thể gầy yếu đẫm máu bị vùi dưới phế tích truyền đến thanh âm yếu ớt mang theo vui mừng của Lạc Hướng “Quá tốt rồi…. Ca vẫn còn ở đây….”

Nước mắt rốt cuộc từ khóe mắt Lạc Tần Thiên vỡ đê tràn ra, hắn gắt gao nắm lấy tay Lạc Hướng, thanh âm nghẹn ngào “Xin lỗi…. đều là tôi sai…. là tôi khốn nạn….”

Quả thực đều là hắn sai, hắn rốt cuộc biết tại sao hắn không có được tình yêu! Bởi vì hắn luôn là kẻ ngu xuẩn! Không xứng đáng! Lúc trước để mất đi Diệp Mạc, hắn có thể đương nhiên đem trách nhiệm đẩy cho Tiếu Tẫn Nghiêm cùng Lạc gia tộc, còn bây giờ mất đi Lạc Hướng, tất cả những lỗi lầm này đều một mình hắn phải gánh chịu!

May mắn là điện thoại trong túi Lạc Tần Thiên không có bất kỳ tổn hại nào, sau khi hắn gọi nhiều cuộc điện thoại cứu viện, tiếp tục động viên Lạc Hướng, nhưng trạng thái của Lạc Hướng, tựa hồ so với Lạc Tần Thiên bình tĩnh nhiều lắm!

Bởi vì Lạc Hướng biết, cậu không thể sống nổi!

Trạng thái hiện tại của thân thể mình, Lạc Hướng hiểu hơn so với ai khác, cậu chỉ là đang cố dựa vào niềm tin cuối cùng đang ở bên cạnh mình để chống đỡ, nếu là rơi vào người bình thường khác, có lẽ sớm đã đứt hô hấp rồi….

Lạc Tần Thiên dùng tay mình ma sát lòng bàn tay Lạc Hướng, muốn dùng việc này để truyền một chút ấm áp cho Lạc Hướng “Lạc Hướng, trò truyện với tôi đi, em tuyệt đối đừng ngủ thiếp đi!”

“Ca đừng khổ sở nhé…. em sẽ không chết đâu…” Thanh âm Lạc Hướng lộ ra ý cười, suy yếu nhưng rất ôn nhu “Em còn muốn được ở cùng với ca mà…. em còn chưa được nhìn thấy ca hạnh phúc mà….”

“Đứa ngốc! Đứa ngốc!”

Lạc Tần Thiên quỳ gối trước phế tích, trán buông xuống trong lòng bàn tay Lạc Hướng, tiếng khóc thống khổ vang vọng khắp một vùng phế tích “Tôi đã đối xử với em như vậy…. sao em vẫn còn ngốc như thế…. tôi căn bản không đáng để em phải vì tôi mà làm đến mức này…”

Kỳ thực, khi từ trong miệng Lạc Hách biết chuyện Lạc Hướng đã bị gã uy hiếp như thế nào, Lạc Tần Thiên cũng đã khiếp sợ vì tình yêu của Lạc Hướng đối với hắn, hắn vẫn luôn cho rằng Lạc Hướng khuất phục chịu để Lạc Hách cưỡng bức, là bởi vì gã nắm được nhược điểm gì đấy của Lạc Hướng trong tay, nhưng hiện tại hắn mới thực sự biết được, nhược điểm của Lạc Hướng, hóa ra lại chính là hắn, chính là bí mật về thân thể của hắn!

Nếu không phải là do Lạc Hách nói cho hắn, Lạc Tần Thiên đến nay cũng sẽ không biết được, hắn không phải là do Lạc Bắc Mâu sinh ra, lúc trước khi Lạc Bắc Mâu bị người ta bỏ thuốc, phát sinh ra quan hệ với một người phụ nữ, thì người phụ nữ kia đã mang thai rồi, chính là Lạc Tần Thiên, chỉ là người của Lạc gia tộc cũng không biết. Lạc Bắc Mâu đối với nữ sắc lãnh đạm, vốn là điều khiến cho Lạc gia tộc cảm thấy bất an, đột nhiên huyết thống được kéo dài, khiến cho cao tầng Lạc gia tộc tự nhiên như nhặt được chi bảo!

Chuyện này, cao tầng Lạc gia tộc không một ai biết được, ngay cả phụ thân của Lạc Tần Thiên, Lạc Bắc Mâu cũng chẳng hề hay biết, nếu như chuyện này lộ ra ánh sáng, Lạc gia tộc tìm được bằng chứng chứng minh, thì điều Lạc Tần Thiên phải đối mặt, chỉ có cái chết! Đây sẽ là vụ bê bối lớn nhất trong lịch sử của Lạc gia tộc, để che giấu đi những thị phi ở bên ngoài, cách xử lý của Lạc gia tộc, chính là giết chết Lạc Tần Thiên, sau đó tuyên bố với bên ngoài rằng Lạc thiếu đã bị bệnh mà chết, dù sao cũng sẽ không có ai tính toán thân thế với một kẻ đã chết!

Loại uy hiếp này, ảnh hưởng đến tương lai của cả gia tộc, không chỉ riêng cao tầng Lạc gia tộc, thế nên cho dù Lạc Hướng có dùng thủ đoạn khống chết cao tầng, cũng chưa chắc bảo hộ được Lạc Tần Thiên!

Lạc Hách nắm trong tay giấy giám định dòng máu của Lạc Tần Thiên, khi gã đem những thứ này nói cho Lạc Hướng biết, thì đêm đó, hắn dễ dàng có được thân thể Lạc Hướng.

Lạc Tần Thiên vẫn biết Lạc Hướng yêu hắn, nhưng hắn xưa nay vẫn không biết rõ tình yêu này sâu đậm bao nhiêu, hắn không biết trên người mình có cái gì khiến Lạc Hướng yêu hắn đến như thế, khiến cậu vì hắn mà yên lặng trả giá nhiều đến như vậy!

Hắn rõ ràng đối với cậu rất lạnh nhạt, rõ ràng thời gian chung đụng giữa hai người không dài, hắn đã từng mắng cậu, thậm chí còn đánh cậu! Nhưng cậu vẫn luôn hướng hắn nở nụ cười cảm động, vẫn ôn nhu gọi hắn, ca!

“Chờ khi em thoát ra, sẽ đến lượt tôi yêu em….” Lạc Tần Thiên đau đớn khóc mà nói.

Khi Lạc Hướng muốn vĩnh viễn giam cầm hắn, đáy lòng Lạc Tần Thiên đã từng phát sinh thù hận, nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, kỳ thực không tính là giam cầm, Lạc Hướng vui buồn sướng khổ đều theo ý hắn, sự tàn nhẫn của cậu đối với hắn cũng chẳng kéo dài được bao lâu, đều là sợ hắn cảm thấy khổ sở, cậu liền dễ dàng thay đổi ý định giam cầm hắn, chọn cách thả hắn được tự do!

“Có thật không…. ca thật sự đồng ý ở bên em….” Thanh âm Lạc Hướng nghẹn ngào, lộ ra mấy phần vui sướng, vô lực nói “Ca nói lời…. phải giữ lời đó…”

“Ừ! Bất kể em làm gì, tôi cũng đều ở bên cạnh em” Lạc Tần Thiên ôn nhu nói “Lạc Hướng, tôi yêu em….”

Thanh âm Lạc Tần Thiên rất nhẹ, truyền vào trong tai Lạc Hướng, nhẹ nhàng nhu nhu, Lạc Hướng yên lặng chảy xuống nước mắt, dòng nước mắt vui sướng ấy, giống như xoa dịu thân thể bị đâm cứa, cậu tựa hồ cũng không còn cảm thấy đau đớn nữa, bởi vì mất máu quá nhiều, mà thân thể cậu run rẩy, tất cả như…. hồi quang phản chiếu!

“Thật tốt…. rốt cuộc ca đã thừa nhận yêu em… thật tốt…. thật….”

Thanh âm Lạc Hướng càng lúc càng thấp, cho đến khi biến mất, Lạc Tần Thiên triệt để hoảng sợ, hắn liều mạng gọi tên Lạc Hướng, nhưng bên dưới phế tích, không có tiếng đáp lại…..
………………………

Jian: Thôi tôi cạn lời rồi :((((( Đm sao thằng Thiên không chết mịa nó đi luôn cho rồi :((((((((( Đm khi Mạc Mạc bị thằng Luân hành hạ phát điên, lúc Lăng Nghị bị đem ra bán đấu giá, tôi cũng đíu khóc như vậy đâu :((((( trời ơi Lạc Hướng của tôi, yêu nhầm thằng ngu chưa từng thấy :(((((((((( đm trả Hướng nhi lại cho tôi :((((((((((

Thực ra những gì thằng Thiên biết về chuyện Lạc Hướng làm cho nó vẫn chưa đủ đâu, còn nữa, trời ơi Lạc Tần Thiên, Lạc Hướng hy sinh vì mày nhiều lắm mày còn chưa biết được hết đâu :(((((((((((( thằng này đáng phải sống trong hối hận cả đời mới đúng :((((((((((

 

Một suy nghĩ 1 thoughts on “Lao tù ác ma (Quyển 6) – Chương 63 + 64 + 65

Cmt cho bạn với nha, iu thương (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥