Đăng trong Lao tù ác ma

Lao tù ác ma (Quyển 6) – Chương 51 + 52 + 53

Chương 51: Đây không phải điều cậu muốn sao?

Lạc Tần Thiên chưa bao giờ xem Lạc Bắc Mâu là cha của mình, ở trong mắt hắn, ông ta là một tên đàn ông nghiêm khắc máu lạnh, trong mắt ông ta chỉ có lợi ích của Lạc gia tộc, không có cái gọi là máu mủ tình thân, cho dù hắn có là con trai ruột duy nhất của ông, ông cũng chỉ xem hắn như công cụ để bồi dưỡng kế thừa vị trí của chính mình, chỉ cần hắn đi sai con đường mà ông ta đã định sẵn, ông ta vẫn ra tay độc ác như thường.

Thanh âm mất khống chế của Lạc Tần Thiên khiến cho Lạc Bắc Mâu vốn dĩ đang nóng nảy trong nháy mắt trở nên cuồng nộ, Lạc Tần Thiên vừa dứt lời, ông liền đột nhiên phất cây trượng đen kịt cứng rắn trong tay ném về phía người Lạc Tần Thiên, vẻ mặt âm lệ trầm ổn trong nháy mắt phẫn nộ vặn vẹo, quát to một tiếng “Thứ hỗn trướng!”

Cây trượng tầng tầng nện mạnh xuống trên vai Lạc Tần Thiên, Lạc Tần Thiên đang còn ôm Phác Dịch nên không thể né tránh, mạnh mẽ mà chống đỡ một đòn này, nơi bị đánh thậm chí còn truyền đến một tiếng vang trầm dày đặc!

Kiếm mi Lạc Bắc Mâu nhảy nhảy, hô hấp cũng trở nên dồn dập, ông dùng ánh mắt như nhìn rác rưởi để nhìn chính con trai ruột của mình, âm lãnh trầm giọng nói “Ngươi cái tên bại hoại này! Thật là làm cho ta ở trong gia tộc mất hết cả mặt mũi!!”

Lạc Tần Thiên nhẫn nhịn đau đớn nơi vai, nhẹ nhàng đặt thân thể Phác Dịch nằm xuống mặt đất, đứng lên, ánh mắt lộ ra cừu hận nhìn chằm chằm Lạc Bắc Mâu “Là ông hạ lệnh đâm xe sao?”

Thân hình của Lạc Tần Thiên cao to cường tráng tương tự giống như Lạc Bắc Mâu, hai người đối mặt với nhau, ánh mắt tàn nhẫn hung ác tương giao, giống như hai đại cao thủ quyết đấu, tư thế một mất một còn!

“Ta con mẹ nó đúng ra chính là muốn đụng chết tên rác rưởi nhà ngươi!” Lạc Bắc Mâu tức giận nói, Lạc Bắc Mâu vừa mới nói dứt lời, Lạc Tần Thiên đột nhiên giơ một quyền lến, nện ở trên mặt Lạc Bắc Mâu!

Trong nháy mắt, tất cả mọi người xung quanh đều kinh ngạc đến ngây người, ở Lạc gia tộc, động thủ với trưởng bối đã là điều tối kỵ! Huống gì, người Lạc Tần Thiên đánh, không chỉ là cha của chính hắn, mà còn là vị chủ nhân của Lạc gia tộc, khiến cho tinh thần tất cả mọi người bị chấn động không nhẹ!

Lạc Bắc Mâu bị trúng cú đấm này là ngoài dự liệu, bởi ông không thể nào ngờ tới được lại bị chính con trai mình, ở trước mặt bao nhiêu người như vậy, ra tay động thủ với mình!

Trong một giây, bão táp đột nhiên nổi lên, mọi người xung quay không ai dám phát ra bất kỳ thanh âm nào, chỉ kinh hoảng nhìn kỹ hai cha con trước mắt.

Lạc Hướng sắc mặt rất khó coi, hiện tại cậu thực sự lo lắng rằng Lạc Bắc Mâu dưới cơn nóng giận sẽ đánh chết Lạc Tần Thiên!

“Cú đấm này, là tôi thay người anh em của tôi đánh ông!” Trong đôi mắt Lạc Tần Thiên tất cả đều là tơ máu đỏ tươi, Phác Dịch đột ngột ra đi, khiến cho hắn gần như muốn phát điên lên!

Lạc Tần Thiên nói xong, lần thứ hai vung quyền hướng về phía Lạc Bắc Mâu, nhưng lần này, còn chưa chạm được đến người Lạc Bắc Mâu, liền bị Lạc Bắc Mâu dùng côn trượng một nhát đánh mạnh xuống, cánh tay Lạc Tần Thiên bị đánh đến buông thõng xuống không thể động đẩy, thân thể loạng ngoạng ngã nghiêng vài bước, vẫn còn chưa đứng vững, liền bị Lạc Bắc Mâu một cước đạp ngã xuống đất!

“Súc sinh! Lão tử thực sự là đã nuôi không ngươi!” Lạc Bắc Mâu lớn tiếng phẫn nộ quát!

Lạc Tần Thiên chật vật khó nhọc từ dưới đất đứng lên, trào phúng nhìn Lạc Bắc Mâu nở một nụ cười “Ông nuôi tôi? Con mẹ nó từ nhỏ đến lớn ông ngoại trừ việc đánh tôi, ép tôi phải làm theo những gì ông bảo, thì ông làm được gì cho tôi? Ngay cả việc sinh ra tôi, cũng đều là do ông cưỡng gian mẹ tôi mới….A….”

Lạc Tần Thiên vẫn còn chưa nói hết lời, một trượng của Lạc Bắc Mâu đã đánh xuống nơi vai gáy hắn khiến Lạc Tần Thiên trầm thấp kêu một tiếng rồi trực tiếp hôn mê bất tỉnh ngã trên mặt đất!

Sau khi Lạc Tần Thiên ngất đi, Lạc Bắc Mâu vẫn còn chưa chịu ngừng tay, ở trên người Lạc Tần Thiên đập xuống mấy trượng nữa mới phẫn nộ quay người, hướng về phía xe riêng đi đến.

“Giao nó cho con! Nếu như nó còn ngu xuẩn mất khôn thì giam nó đến hết đời cho ta!”

“Dạ!”

Lạc Hướng cung kính gật đầu với Lạc Bắc Mâu, ánh mắt lo lắng rơi trên người Lạc Tần Thiên, mấy côn trượng vừa nãy, nói không chừng sẽ gây ra thương tổn bên trong cơ thể!

Dù sao thì Lạc Tần Thiên vẫn là đứa con trai duy nhất của Lạc Bắc Mâu, Lạc Bắc Mâu nói không lo lắng cho sự sống chết của con trai mình là điều không thể, tuy ông cũng đã tránh đánh vào những chỗ gây nguy hiểm, nhưng cũng biết mấy côn trượng vừa nãy đánh xuống rất tàn nhẫn, thế nên sau khi bước lên xe, lại đột nhiên lạnh lùng nói “Sau khi lên chuyên cơ thì lập tức điều người trị cho nó, miễn lưu lại di chứng gì về sau!” (Jian: Nói chung thì hổ dữ vẫn là không nỡ ăn thịt con mà :)) )

“Đã rõ, Mâu thúc!”

Lạc Hướng sớm biết lần này Lạc Tần Thiên trở lại sẽ không thuận buồm xuôi gió, thế nên đã đặc biệt mang theo bác sĩ tư nhân của chính mình đi cùng, bây giờ cũng coi như phát huy được tác dụng.

Thi thể của Phác Dịch sau đó được Lạc Hướng phái người xử lý ổn thỏa, dựa theo mệnh lệnh lúc trước của Lạc Bắc Mâu, Lạc Hướng sắp xếp người đi tiếp quản Thiên Mạc, cứ như vậy, tâm huyết nỗ lực của Lạc Tần Thiên ba năm qua xem như con số không!

Lạc Tần Thiên là một thiên tài kinh doanh, đây là chuyện mà tất cả mọi người trong Lạc gia tộc đều phải công nhận, Lạc Bắc Mâu tin chắc rằng, nếu như đứa con trai này tương lai tiếp nhận vị trí của mình, nhất định sẽ đem Lạc gia tộc trở thành một thần thoại trong giới kinh doanh, nhưng ông cũng biết, Lạc Tần Thiên là một thằng nhóc ngông cuồng bất kham, giống như con ngựa hoang không cương, rất khó không chế, hơn nữa, căn bản là vô tâm thờ ơ với vận mệnh của Lạc gia tộc. Nếu để hắn ta trở thành chủ nhân Lạc gia tộc, nhất định sẽ thích gì làm nấy, thậm chí sẽ thay đổi toàn bộ nội quy từ trước tới giờ của Lạc gia tộc, điều này, tuyệt đối không được phép! Thế nên thay vào đó, ông lại muốn chọn Lạc Hướng nhìn qua tính tình có chút quái gở, lý tính, trầm ổn trở thành người thừa kế của hcinhs mình, còn con trai của chính mình, thì sẽ trở thành người phụ tá của Lạc Hướng, không cầu hắn ta có năng lực giúp Lạc Hướng bày mưu tính kế, chỉ cần sự tồn tại của hắn là có thể làm yên ổn lòng người trong Lạc gia tộc, bởi vì Lạc Tần Thiên là người duy nhất chảy dòng máu thuần chủng của Lạc gia tộc, là tượng trưng cho sự tồn tại của Lạc gia tộc!

Lạc Tần Thiên bị dẫn theo trở lại, Lạc Hướng sắp xếp để hắn ở bên trong biệt thự riêng của cậu, buổi tối, tự mình bưng nước nóng đến lau rửa thân thể của Lạc Tần Thiên, cuối cùng ôn nhu đắp chăn lại, chỉ là không mặc quần áo tử thế lại giúp Lạc Tần Thiên thôi.

“Thật tốt, ca lại ở bên cạnh em.”

Lạc Hướng nhẹ nhàng áp lòng bàn tay của Lạc Tần Thiên trên mặt mình, nhắm mắt lại mỉm cười, tưởng tượng người đang nằm trên giường ôn nhu xoa xoa cậu.

“Ca, em cho anh ba năm tự do, thế nên toàn bộ thời gian sau này của anh, đều dành cho em được không?”

“Lạc Hướng cúi người xuống, ôn nhu hôn lên môi Lạc Tần Thiên, đầu lưỡi nóng ướt ôn nhu tách bờ môi Lạc Tần Thiên ra, chậm rãi thăm dò vào.

Lạc Tần Thiên đang hôn mê hơi nhíu nhíu mày, khẽ thở nhẹ vài tiếng, mấy giây sau mới phản ứng được, đột nhiên mở mắt, một tay giơ lên đột ngột đẩy Lạc Hướng ra, một giây sau, gian nan từ trên giường ngồi dậy, bởi vì cách đây không lâu bị Lạc Bắc Mâu tàn nhẫn đánh một trận, thế nên giờ khắc này toàn thân của Lạc Tần Thiên vẫn còn ê ẩm đau nhức.

“Ca cuối cùng cũng tỉnh lại rồi.”

Lạc Hướng nhìn Lạc Tần Thiên nở nụ cười, không hề lúng túng khi làm chuyện hạ lưu bị bắt, ý cười dịu dàng ngồi ở bên mép giường, chân thành nhu tình nhìn Lạc Tần Thiên.

Lạc Tần Thiên tức giận nhíu lông mày lại, vừa mới định mở miệng nói gì đấy, đột nhiên phát hiện toàn thân mình không mặc gì cả, hơn nữa ở một số nơi tư mật còn có dấu hôn màu đỏ nhạt.

“Ca đừng giật mình, em chỉ là lúc lau người giúp ca, thuận tiện hôn toàn thân ca, có nơi không khống chế được cường độ mới lưu lại hồng ngân.” Lạc Hướng nhẹ như mây gió mỉm cười nói.

“Cậu đúng là đủ thẳng thắn thừa nhận!” Lạc Tần Thiên nhẫn nhịn kích động muốn bạo phát, cười lạnh nói “Sao hả? Muốn bị tôi thao đến thế à?”

Lạc Hướng nở nụ cười “Phải, nằm mơ cũng muốn, thế nên, ca có thể thỏa mãn em sao?”

“Lạc Hướng, con mẹ nó cậu thật khiến tôi buồn nôn!” Lạc Tần Thiên hung hăng nói “Tôi không phí lời với cậu nữa, y phục của tôi đâu?”

“Ca, anh muốn rời khỏi đây sao?” Lạc Hướng nhẹ giọng nói “Nơi này không phải thành phố X mà là địa bàn của Lạc gia tộc, cho dù anh có đi ra khỏi cánh cửa này cũng sẽ bị người theo dõi từng giây từng khắc, nếu đã như vậy rồi tại sao ca không thể học cách thông minh ra một chút chứ nhỉ? Em mà là ca, sẽ giả vờ nhất thời yếu thế, sau đó mới tìm cơ hội chạy trốn.”

Lạc Tần Thiên híp mắt, ánh mắt quỷ dị nhìn Lạc Hướng, đột nhiên cười nói “Được, tôi không đi, hiện tại tôi đói bụng, đi chuẩn bị chút đồ ăn cho tôi đi.”

“Được, em đã sai người đi làm rồi, lập tức có ngay, ca không cần gấp.” Nụ cười của Lạc Hướng rất khiến người ta rung động.

Lạc Hướng sai người mang bữa tối vào trong phòng, sau đó chính mình ngồi bên cạnh, thâm tình nhìn kỹ Lạc Tần Thiên dùng cơm.

Đối với Lạc Hướng mà nói, chỉ cần mỗi ngày đều có thể được nhìn ca ca của mình như vậy, cậu cũng đã rất thỏa mãn rồi. (Jian: Em thụ này si tình quá TT^TT)

“Lạc Hướng, chúng ta làm một cuộc giao dịch đi.” Lạc Tần Thiên vừa ngồi trên giường dùng cơm vừa bình tĩnh nói.

“A? Ca, vậy nội dung giao dịch là gì?” Lạc Hướng nghiêng đầu, dáng dấp có mấy phần xinh đẹp.

“Giúp tôi tạo ra một cái chết giả đột ngột, tôi nghĩ với thực lực của cậu mà nói, che giấu được Lạc Bắc Mâu và đám lãnh đạo Lạc gia tộc kia không thành vấn đề.”

“Đối với em mà nói, quả thực rất đơn giản.” Nụ cười Lạc Hướng vẫn cực kỳ mê người “Nhưng em không cảm thấy ca còn có thể lấy cái gì ra để giao dịch với em.”

“Không phải cậu luôn muốn được tôi thao sao?” Lạc Tần Thiên lập tức nói tiếp “Được, tôi thỏa mãn cậu, cậu có thể đến tìm tôi nếu cậu cần, chỉ cần thân thể nhỏ bé này của cậu chịu đựng được, mỗi ngày mỗi đêm tôi đều có thể bảo đảm thỏa mãn cậu.” Lạc Tần Thiên gằn giọng nói, đưa tay nắm chặt lấy bàn tay lạnh lẽo của Lạc Hướng đặt ở trên lồng ngực trần của mình, nhếch miệng “Không phải cậu yêu tôi sao? Thế nên điều cậu muốn, không phải là thứ này à?”

Nụ cười trên mặt Lạc Hướng trong nháy mắt thoáng đông cứng, tiếp đó lại khẽ cười nói “Nếu như chỉ vì hưởng thụ giao hoan chi nhạc, em cần gì phải tìm ca? Địa vị của em ở Lạc gia tộc bây giờ đã gần như ngang hàng với nghĩa phụ, dưỡng mấy tên nam sủng bên cạnh bên người là chuyện dễ dàng, so với người không cam tâm tình nguyện làm như ca, còn thoải mái hơn nhiều.”

Lạc Hướng nhẹ nhàng nói mấy câu khiến Lạc Tần Thiên sắc mặt trong nháy mắt thay đổi mấy lần, Lạc Tần Thiên nhìn Lạc Hướng, đột nhiên khẽ cười một tiếng, một giây sau, đột ngột hất chiếc bàn nhỏ trên giường xuống đất, đưa tay nắm lấy cổ tay Lạc Hướng, dùng sức lôi kéo, đem nửa thân thể Lạc Hướng kéo lên trên giường, một giây sau, môi mạnh mẽ phủ kín lấy môi Lạc Hướng, hai tay cũng cấp tốc hoạt động, thoát sạch quần áo trên người Lạc Hướng ra.

“Cậu không phải nhân lúc tôi hôn mê đã hôn khắp người tôi sao? Bây giờ thì để tôi hảo hảo hầu hạ lại cậu.”

“Ca….A….” Lạc Hướng hai mắt mờ ảo, cậu quả thực đã mong chờ giây phút này từ rất lâu, được ca ca của chính mình ôm vào, hôn môi, thậm chí là tiến vào….

Toàn thân đều nổi lên một tầng đỏ nhạt, Lạc Hướng cảm thấy thân thể lâng lâng, hai tay cậu bám lấy phía sau lưng Lạc Tần Thiên, chân cũng chủ dộng ôm lấy eo Lạc Tần Thiên!

“Cậu có biết dáng vẻ của cậu lúc này hạ tiện đến mức nào không?” Lạc Tần Thiên đột nhiên dán vào bên tai Lạc Hướng, thấp giọng cười lạnh nói.

Lạc Hướng bỗng nhiên hoàn hồn lại, còn chưa kịp lên tiếng, hạ thân liền truyền đến một trận xé rách đau đớn, cậu thống khổ nhìn Lạc Tần Thiên đang ném về phía cậu ánh mắt khinh bỉ xem thường, há miệng định nói gì đấy, lại bị một trận va chạm mây mưa dữ dội nhấn chìm! Nếu không phải thân thể bị Lạc Bắc Mâu đánh một trận tàn ác thì Lạc Tần Thiên nhất định sẽ nhấn chìm Lạc Hướng vào chỗ chết rồi!

Cái chết của Phác Dịch không thể không liên quan đến nam nhân này, nếu như không phải là cậu ta lúc trước ở trong phòng khách của Thiên Mạc, lén lút thả vào máy theo dõi dạng viên nhỏ ở trên cổ áo của hắn, xe của hắn và Phác Dịch cũng sẽ không bị Lạc Bắc Mâu dễ dàng bắt được, Phác Dịch cũng sẽ không…

“Lạc Hướng, cậu cho rằng tôi chỉ có thể dựa vào cậu?”

Rốt cuộc đình chiến, Lạc Tần Thiên nắm lấy dưới cái cằm trắng nõn của Lạc Hướng khinh bỉ nói “Tôi sẽ đi tìm Lạc Hách, hắn so với cậu còn đáng tin hơn nhiều!”

“Lạc Hách?!” Lạc Hướng thở dốc, nụ cười luôn ẩn hiện trên mặt trong nháy mắt biến mất hoàn toàn, mơ hồ, còn ẩn chứa sự khủng hoảng.

Chương 52: Kỹ thuật tốt hơn so với trước kia!

Bên trong một gian phòng tràn ngập những bẩn thỉu xấu xa, một đám đàn ông dành nhau cầm mic cười ha ha gào thét, hát xong một bài lại tiếp tục ngồi xuống sopha quây xung quanh bàn rượu pha lê đã xếp đầy những vỏ chai rượu, tiếp tục mời rượu bắt chuyện nhau.

Nam nhân ngồi ở giữa, nhìn qua còn rất trẻ, dáng người cao lớn, ngũ quan tuấn lẫm, tóc mái hơi dài che lấp đi hai con ngươi đen kịt sâu thẳm, nam nhân này, chính là người mà Lạc gia tộc rất không hoan nghênh, Lạc Hách. (Jian: vãi bà Cáp, thằng ác cũng như thằng hiền, từ thằng cờ hó Dương Mạc tới thằng Riley, thằng nào bả cũng tả như soái ca =.=’ vô truyện bà này méo có thằng nào xấu trai =))))) )

Lạc Hách là do chị gái của Lạc Bắc Mâu cùng một nhân viên quèn sinh ra, mẹ Lạc Hách là một cô gái si tình, vì cậu nhân viên kia đã một mình đánh cắp từ Lạc gia tộc một khoản tiền lớn, thậm chí còn cầu xin những lãnh đạo Lạc gia tộc đồng ý để cô cùng cậu nhân viên kia kết hôn, thế nhưng Lạc gia tộc đời đời đều có quy tắc, phàm là người thuộc dòng máu thuần chủng cao quý nhất của Lạc gia tộc, việc kết hôn, đều phải do các lãnh đạo Lạc gia tộc quyết định, các lãnh đạo Lạc gia tộc dĩ nhiên không muốn mẹ Lạc Hách gả cho một tên tiểu tử nghèo hèn tầm thường, khuyên can ngăn cấm vô dụng, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là phái sát thủ đi lấy mạng nam nhân kia, còn mẹ Lạc Hách, lúc đó vừa mới sinh Lạc Hách xong, dưới nỗi đau thương tuyệt vọng, đã nhảy lầu tự sát, còn Lạc Hách ở bên ngoài trở thành trẻ mồ côi suốt hơn mười năm ròng mới được Lạc gia tộc mang về, nhưng bởi vì chuyện của cha mẹ nên vẫn không được hoan nghênh chào đón.

Trong lồng ngực Lạc Hách ôm một nam nhân nhỏ bé thanh tú, cậu ta tay cầm mic, tựa ở trong lồng ngực Lạc Hách hát một bản tình ca, một tay khác thành thạo trượt xuống ở giữa hai chân Lạc Hách.

“Lạc Hách ca, anh cũng hát một chút đi.” Nam nhân nhỏ bé đưa mic cho Lạc Hách, khinh nhu dịu dàng nói “Sao vậy Lạc Hách ca, nhìn anh có vẻ không được vui a?”

“Đúng đấy Hách ca” Một tên đàn ông ngồi cạnh đáp lời nói “Bình thường đều là ngài hát hung hăng nhất, sao hôm nay ngay cả nói cũng không thấy nói lời nào a.”

“Nghe nói Lạc thiếu đã trở về?” Một tên đàn ông khác nói “Hách ca không phải là bởi vì chuyện này đấy chứ?”

Nghe được hai từ “Lạc thiếu”, Lạc Hách hơi nhíu mày, cúi người, hai ngón tay bóp tắt điếu thuốc vào trong gạt tàn thuốc đặt trên bàn, lười nhác âm hiểm nói “Tin tức của các ngươi thật nhanh chóng, sao hả? Muốn đi làm hắn vui lòng?”

“Làm gì có.” Một tên đàn ông vội vàng cười hòa nói “Lạc thiếu hắn ta hiện tại ở trong gia tộc bị xem giống như một tên tội nhân, ai dám động vào hắn a! Nghe nói lần này Lạc chủ tộc tự mình đi đón người, suýt chút nữa liền đánh cho Lạc thiếu đến chết, thế nên vẫn là theo Hách ca đáng tin hơn, khà khà…”

“Lạc Tần Thiên là tội nhân?” Lạc Hách giống như vừa nghe được chuyện cười “Hắn là người thừa kế danh chính ngôn thuận của Lạc gia tộc, chỉ cần trong cơ thể hắn chảy huyết thống thuần chủng của Lạc gia tộc, cho dù có phạm phải tội to lớn tày trời hơn nữa, đám lão già lãnh đạo Lạc gia tộc kia cũng đều sẽ tha thứ cho hắn, Lạc Bắc Mâu đánh hắn chẳng qua chỉ là làm bộ làm tịch chút thôi, hắn là con trai duy nhất của ông ta, đánh chết hắn, ông ta cũng xem như đoạn tử tuyệt tôn!”

Nam nhân nhỏ bé một lần nữa giúp Lạc Hách châm lên điếu thuốc, Lạc Hách tiếp tục hút thuốc, đáy mắt rõ ràng lướt qua một tia không cam lòng.

Lạc Hách cực kỳ căm hận Lạc gia tộc, cha mẹ gã đều vì Lạc gia tộc mà chết, còn gã thì bị bỏ rơi, lúc đem về lại đối đãi khinh thường, nếu như không phải từ Lạc Hướng nhận được một chức quản lý công ty, gã cũng sẽ không thể sống tiêu sái như hiện tại được.

Gã đố kỵ Lạc Tần Thiên là con cưng trong Lạc gia tộc, thế nhưng, gã ở trước mặt Lạc Tần Thiên lại diễn vô cùng nhuần nhuyễn một vai ca ca bình dị gần gũi! Còn ở trước mặt Lạc Hướng, bao nhiêu bản tính xấu xa đê hèn mới lộ rõ!

Nghĩ đến Lạc Hướng, đáy mắt Lạc Hách rõ ràng lướt qua một tia cười dâm đãng!

“Tôi thật không hiểu nổi tên Lạc thiếu này đang nghĩ cái gì, các người nói thử xem, hắn ngồi không hưởng vị trí người thừa kế lại không muốn, nhất định phải một mình chạy trốn ra bên ngoài khổ cực dốc sức gây dựng, đúng là tự mình chuốc lấy khổ, nghe nói Lạc thiếu ở bên ngoài mở một nhà hàng đêm quy mô không nhỏ, bây giờ cũng bị Lạc gia tộc tiếp nhận, khà khà, thật đáng tiếc, khổ cực mấy năm, cũng chẳng phải chỉ giúp Lạc gia tộc thu lợi thôi sao!”

“Tôi nghe nói là bởi vì Lạc thiếu thích nam nhân, hồi học ở nước ngoài có yêu một tên nam nhân nhưng bị Lạc gia tộc ngăn cản, Lạc thiếu lúc này mới vì bi phẫn nên mới chọn rời đi, lại nói, tên Lạc thiếu này đúng là ngông cuồng cứng đầu, không làm cho Lạc gia tộc một vố lớn cũng khiến đám lão già kia đau đầu bứt tóc.”

“Không nói nữa không nói nữa! Lại lại lại! Uống rượu uống rượu!” Một tên đàn ông giơ ly rượu lên ngắt lời.

Lạc Hách biết rất rõ tính cách của Lạc Tần Thiên, chắc chắn hắn sẽ không máy móc nghe theo sự sắp đặt của Lạc gia tộc, thế nên sau khi mọi thứ lắng xuống, nhất định hắn sẽ tiếp tục chạy trốn! Nhưng bởi vì Lạc Bắc Mâu hiện tại đối với hắn có phòng tâm, thế nên nhất thời muốn thoát khỏi sự giám sát của Lạc gia tộc, căn bản là không thể, dưới tình huống này, cũng chỉ có thể dựa vào người mà hắn chọn để cầu viện!

Lạc Hách khẽ cười, lấy hình tượng ôn hòa nhã nhặn của bản thân mình trong mắt Lạc Tần Thiên mà nói, Lạc Tần Thiên nhất định sẽ đến tìm gã!

Cửa gian phòng đột nhiên bị mở ra, một người đàn ông mặc áo đen đi trước tiến vào bên trong gian phòng, mặt không chút cảm xúc nhìn quét qua một lượt, xác định Lạc Hách đang ở bên trong thì lập tức lùi lại đến cửa, hướng về Lạc Hướng đang đứng ở bên ngoài cửa báo cáo!

Lạc Hướng đưa tay chà chà cánh mũi, sắc mặt lành lạnh đi vào bên trong phòng, dưới ánh đèn mờ ảo trong căn phòng, mấy tên đàn ông bên trong vẫn chưa nhận ra người đến là ai, tiếp tục hát, có người thì quay về phía cửa mắng mấy câu!

Lạc Hướng mặt không cảm xúc giơ súng lên, quay về bên trong gian phòng bắn ra mấy phát súng, gian phòng lập tức trở nên yên tĩnh lại, tiếp đó đèn cũng được thủ hạ của Lạc Hướng bật sáng lên, bên trong căn phòng đèn sáng choang, ngoại trừ Lạc Hách, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh hoảng nhìn Lạc Hướng.

“Tất cả ngay lập tức, cút hết cho ta!” Thanh âm Lạc Hướng không lớn, nhưng cực kỳ âm lãnh, thân thể gầy yếu, gương mặt nhỏ nhắn nhợt nhạt, nhưng lại mang theo cỗ khí thế không thể khinh thường, có điều chỉ dựa vào thân phận của Lạc Hướng thôi đã đủ khiến những kẻ này sợ hãi!

Tất cả mọi người đều hoảng hồn chạy ra khỏi phòng khách, chỉ còn lại một mình Lạc Hách miệng ngậm điếu thuốc ngồi ở trên ghế salong, hai tay khoát ở hai bên, mắt lộ ra tia cười nhạt nhìn chằm chằm Lạc Hướng.

Lạc Hướng vung tay lên về phía sau ra hiệu, thủ hạ lập tức rời khỏi gian phòng, thuận tiện đóng cửa lại.

“Đúng là người thừa kế tương lai của Lạc Bắc Mâu, rất quyết đoán a!” Lạc Hách cười khẽ “Lại đây lại đây, ngồi bên này.”

“Tôi có một việc muốn anh đi làm!” Lạc Hướng vẫn lạnh như băng.

“Nếu như có liên quan đến Lạc Tần Thiên thì tôi phải suy nghĩ thật cân nhắc!” Lạc Hách vẻ mặt nhẹ như mây giơ, vỗ vào đệm ghế, lại vẫy vẫy tay với Lạc Hướng “Lại đây lại đây, quan hệ của hai chúng ta là gì, hà tất phải làm bâu không khí trở nên cứng nhắc như thế.”

Nghe hai chữ “Quan hệ” này, Lạc Hướng trong nháy mắt sắc mặt trở nên rất khó coi, nhưng lại trong chốc lát khôi phục lại nguyên dạng, cậu đi đến bên cạnh Lạc Hách ngồi xuống, Lạc Hách liền ôm lấy eo Lạc Hướng, Lạc Hướng, lại không hề có phản kháng!

“Sau khi kết thúc cấm đoán, ca của tôi sẽ đến tìm anh, tôi muốn anh khuyên ca tôi an tâm ở lại Lạc gia tộc, ở trước mặt anh ấy anh luôn ngụy trang rất tốt, ca tôi sẽ nghe theo anh.” Lạc Hướng lạnh lùng nói.

“Em cũng thật kỳ quái!” Bờ môi Lạc Hách khiêu gợi chậm rãi tới gần vành tai Lạc Hướng, khẽ thấp giọng cười nói “Lạc Tần Thiên chỉ có thoát khỏi Lạc gia tộc thì tôi mới không có cách nào dùng chuyện kia để uy hiếp em, thế nên em nên nghĩ cho kỹ, nếu Lạc Tần Thiên ở lại, những ngày kế tiếp, em sẽ phải giống như ba năm trước…. Có điều, tôi quả thực là rất mong chờ điều đó….”

Lạc Hướng xoay người lại bám vào trước ngực Lạc Hách, ngón tay thon dài linh hoạt từ bên trong đai lưng Lạc Hách luồn vào, nhẹ nhàng nắm chặt lấy vật cứng đang rất có tinh thần ngẩng đầu lên, thanh âm vẫn lạnh lùng “Kỹ thuật của tôi có thể so với trước đây còn tốt hơn, anh không muốn cảm nhận một chút sao?”

Chương 53: Trước tiên giúp cậu kế vị!

Lạc Hách nắm lấy dưới cái cằm trắng nõn của Lạc Hướng, híp mắt âm hiểm cười nói “Lạc Hướng, tôi còn thực sự sợ rằng sẽ có một ngày bị em diệt khẩu, dù sao người duy nhất biết được chân tướng, chỉ có một mình tôi.”

“Chỉ cần anh biết thức thời, tôi bảo đảm anh sẽ sống rất tốt! Tiền đồ của anh ở Lạc gia tộc, cũng sẽ càng ngày càng tốt!” Lạc Hướng nói, mặt không cảm xúc cúi đầu tháo thắt lưng của Lạc Hách ra, ngón tay nhẹ nhàng nắm chặt lấy vật cứng kia, tiếp tục nói “Tôi nói hơi khó nghe nhưng anh nên biết, nếu như quan hệ của tôi với anh bị ca tôi biết được, tôi sẽ khiến anh phải chết không toàn thây!”

Trêu chọc của Lạc Hướng khiến cho Lạc Hách toàn thân dục hỏa sôi trào, gã đột nhiên nắm lấy eo Lạc Hướng, đặt Lạc Hướng nằm trên ghế salong đè lên, đưa tay búng nhẹ lên chóp mũi Lạc Hướng, cười gian nói “Con vật nhỏ này, đừng tỏ ra tự cao tự đại khi cùng tôi làm chuyện này, không phải em ở trước mặt Lạc Tần Thiên rất thích cười sao? Hiện tại em cũng cười cho tôi xem thử xem nào! Hả? Cười đi!” Lạc Hách dùng ngón tay miết khóe miệng Lạc Hướng hướng lên một chút, khiến cho Lạc Hướng lộ ra một nụ cười mỉm rất không tự nhiên.

Lạc Hướng nghiêng mặt sang một bên, trong mũi phát sinh ra một tiếng hừ lạnh, mãi đến tận khi hai chân bị tách ra nâng lên đến ngực, thì vẻ mặt hờ hững lạnh lùng của cậu mở hơi lộ ra thống khổ.

“Em đã lên giường với Lạc Tần Thiên rồi chứ?” Lạc Hách rất hứng thú vuốt ve nơi riêng tư của Lạc Hướng, thấp giọng cười nói “Nếu như để Lạc Tần Thiên biết em sớm đã bị đùa bỡn vô số lần, em nói thử xem có phải hắn sẽ ghét bỏ em không?”

Thân thể Lạc Hướng theo bản năng run lên nhè nhẹ, cả người cũng thuận theo hơi co lại hướng lên phía trên, lại bị Lạc Hách mạnh mẽ kéo xuống, hạ thân toàn bộ đi vào!

“Ư….” Lạc Hướng thống khổ nhíu mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lạc Hách “Vừa nãy tôi đã nói rồi, nếu như để ca tôi biết được, anh đừng hòng tiếp tục sống….”

Lạc Hách nhếch miệng, dùng lực mạnh mẽ va chạm, đồng thời cúi người xuống, mãnh liệt ra sức chà đạp hai mảnh bờ môi mềm mại của Lạc Hướng.

Gã say mê thân thể mềm mại của Lạc Hướng, làn da trắng nõn bóng loáng cùng với gương mặt thống khổ mê người kia, rất câu dẫn khiến đàn ông phát thú tính, từ khi Lạc Hướng bắt đầu lên mười lăm tuổi, gã đã mơ tưởng đến chuyện được đè lên người cậu, điên cuồng vò ngược cậu một trận, nhưng Lạc Hướng luận về quyền luận về thế, đều lợi hại hơn hẳn gã, hơn nữa, ngoại trừ Lạc Tần Thiên ra, Lạc Hướng đối với bất cứ ai cũng đều là một khuôn mặt lạnh lùng vô cảm, hơn nữa cậu giống như cánh tay thân cận với Lạc Bắc Mâu, hành xử quả đoán tuyết tuyệt tàn nhẫn, thế nên một Lạc Hách không được hoan nghênh như gã, căn bản không thể lại gần được Lạc Hướng, thậm chí ngay cả nói chuyện với cậu cũng vô cùng khó khăn!

Nhưng hiện tại đã khác rồi, trong tay gã đang nắm điểm yếu chí mạng của Lạc Tần Thiên, điều này khiến cho Lạc Hướng vẫn luôn yêu say đắm Lạc Tần Thiên không thể không luồn cúi gã, Lạc Hách thông qua nhược điểm này, từ Lạc Hướng có được một vị trí trong Lạc gia tộc, hơn nữa, còn đem chuyện bản thân muốn làm mà không có cơ hội làm, thực hiện vô cùng nhuần nhuyễn!

“Lạc Hướng, tôi cũng là ca của em…. gọi tôi như vậy đi…” Lạc Hách tà ác ôm lấy Lạc Hướng, trên dưới ra sức, Lạc Hướng cắn chặt môi, sắc mặt cực kỳ khó coi, đầu cậu vô lực khoát lên vai Lạc Hách, chậm rãi nhắm mắt lại, thâp giọng mở miệng “Ca….” (Jian: Tui đau lòng quá man TT^TT)

Lạc Hách vừa nghe thấy lại càng thêm kích động, vội vàng thay đổi tư thế, đem vui sướng khoái lạc đẩy lên đến đỉnh cao!

Không biết đã trải qua bao lâu, xúc cảm mãnh liệt trên ghế salong mới ngừng lại, Lạc Hách thoải mái dựa vào trên ghế salong thở gấp, ánh mắt tà ác nhìn Lạc Hướng trước mặt đã chậm rãi mặc vào quần áo tử tế.

“Hiện tại hơn một nửa tài sản của Lạc gia tộc đều nằm trong tay em, nói không chừng không cần đợi đến khi em 30 tuổi, Lạc Bắc Mâu liền sẽ đem vị trí chủ gia tộc nhường lại cho em, em có nghĩ đến chuyện sau đó sẽ sắp xếp Lạc Tần Thiên như thế nào không? Tôi không nghĩ là hắn sẽ cam tâm tình nguyện làm trợ thủ cho em đâu.”

“Điều này anh không cần quan tâm, điều hiện tại anh cần làm, là thay tôi làm yên lòng ca tôi, nếu như ca tôi thật sự thoát ly khỏi Lạc gia tộc, anh đừng hòng từ chỗ tôi muốn bất cứ thứ gì nữa!”

“Chuyện này không thành vấn đề, dù sao hiện tại Lạc Tần Thiên ngoại trừ ở lại Lạc gia tộc thì cũng chẳng còn bất kỳ đường lui nào, hắn chỉ là đang nóng nảy bức bối một chút thôi, đợi sau khi bình tĩnh trở lại, tôi có thể khuyên nhủ được”

“Tốt nhất là như vậy!” Lạc Hướng đã mặc vào quần áo tử tế, một lần nữa khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng cự chi ngàn dặm, có chút khó nhọc đứng lên khỏi ghế salong, hướng về cửa chậm rãi đi ra.

“Ai ~~” Lạc Hướng đi rồi, Lạc Hách đột nhiên thoải mái cười hô một tiếng “Lạc Hách ta cuối cùng cũng đợi được ngày này….”
…………………..

Lạc Hướng bề ngoài thì nói với Lạc Bắc Mâu rằng mình đang giam giữ Lạc Tần Thiên cẩn thận, thế nhưng thực tế, cậu lại sắp xếp Lạc Tần Thiên ở chỗ của mình, chính mình tỉ mỉ chu đáo hầu hạ, Lạc Hướng lại rất hưởng thụ cảm giác này, cảm giác được ở bên cạnh chăm sóc hầu hạ cho ca của cậu.

Cậu biết Lạc Tần Thiên trở về rồi sẽ khiến cuộc sống của cậu trở nên như thế nào, nhưng cậu vẫn là không nhịn được muốn giữ hắn lại bên cậu, ba năm nay, cậu thật sự muốn phát điên lên, không ai có thể hiểu được trong lòng cậu ra sao, thế nên Lạc Hướng thực sự rất hy vọng Lạc Tần Thiên có thể ở lại, cho dù là cậu chắp tay nhường lại vị trí người thừa kế cậu cũng rất sẵn lòng! Chỉ cần, cậu có thể được hầu hạ bên cạnh Lạc Tần Thiên, bất luận là lấy thân phận gì, cao cao tại thượng cũng được mà thấp hèn như sâu bọ cũng được, cậu đều chấp nhận, cậu không muốn phải chịu đựng nổi nhớ nhung dày vò kia nữa, bất luận đáp lại cậu, là yêu hay hận, Lạc Hướng đều mỉm cười chấp nhận.

“Ca, hôm nay anh gặp Lạc Hách à? Hắn nói thế nào?” Lạc Hướng vừa dùng bữa tối cùng Lạc Tần Thiên vừa cười hỏi “Lẽ nào Lạc Hách đồng ý giúp đỡ ca?”

Lạc Tần Thiên sắc mặt rất khó coi, hắn thiếu kiên nhẫn nắm muống nĩa xuống, lau miệng, đứng lên xoay người đi lên lầu, toàn bộ từ đầu đến cuối đều không nói một câu.

Lạc Hướng nhíu mày, nhìn bóng lưng Lạc Tần Thiên, ánh mắt có chút hỗn loạn.

Lúc Lạc Tần Thiên đang ở trong phòng tắm, Lạc Hướng đứng ở ngoài cửa, cầm áo choàng tắm, gõ cửa phòng tắm, cười ngọt ngào nói “Ca, em đem áo tắm cho anh.”

Xoạt một tiếng, cửa phòng tắm bị Lạc Tần Thiên kéo ra, Lạc Tần Thiên đưa tay kéo Lạc Hướng vào, áo choàng tắm trong tay Lạc Hướng cũng thuận theo rơi xuống trên mặt đất.

“Có phải cậu đã đi tìm Lạc Hách bảo anh ta khuyên tôi ở lại?” Lạc Tần Thiên đem thân thể gầy nhỏ của Lạc Hướng chống đỡ ở trên vách tường gạch men trắng sử, lạnh lùng hỏi.

Lạc Hướng thuận thế ôm lấy cổ Lạc Tần Thiên, hơi nhón chân hôn nhẹ lên môi Lạc Tần Thiên một cái, nhỏ giọng cười nói “Thế nên ca định làm sao trừng phạt em?”

Đáy mắt Lạc Tần Thiên rõ ràng lướt qua một tia hiểm ác, hắn buông tay ra, xoay người tiếp tục tắm rửa dưới vòi hoa sen, vẻ mặt không chút thay đổi nói “Tôi đã nghĩ rồi, Lạc Hách nói cũng không phải hoàn toàn không có lý”

“Nói vậy, ca không định sẽ rời khỏi Lạc gia tộc?” Lạc Hướng tiến lên phía trước ôm lấy eo Lạc Tần Thiên, mặt khẽ tựa vào phía sau lưng Lạc Tần Thiên, tùy ý để dòng nước ấm làm ướt sũng quần áo.

“Hiện tại toàn bộ giám sát của Lạc gia tộc đều tập trung vào tôi, tôi khẳng định là chạy không được, thế nên tôi sẽ chờ.”

“Ca muốn chờ điều gì?”

“Chờ khi cậu kế thừa vị trí của Lạc Bắc Mâu” Lạc Tần Thiên xoay người, xoa xoa khuôn mặt Lạc Hướng, khẽ cười nói “Nếu như là cậu, hẳn sẽ không đến mức nhẫn tâm nhìn thấy tôi bị trói buộc ở Lạc gia tộc đi.”

“Nhưng cái đó phải đợi đến khi Lạc Hướng ba mươi tuổi a.” Lạc Hướng nở nụ cười xán lạn “Nói như vậy, ca đồng ý ở Lạc gia tộc an ổn mấy năm nữa?”

“Mấy năm? Tôi nào có nhiều thời gian như vậy! Tôi muốn cậu, sớm kế thừa vị trí của Lạc Bắc Mâu!” Nói rồi, Lạc Tần Thiên ôm lấy eo Lạc Hướng, thần bí cười nói “Cậu phấn đấu nhiều năm như vậy, không phải là vì muốn kế thừa vị trí của phụ thân tôi sao? Hiện tại tôi có rất nhiều cách để ông ta sớm thoái vị, ha ha, không cao hứng ư?”

Nụ cười trên môi Lạc Hướng biến mất “Ý của ca là, giúp em sớm kế thừa vị trí của Mâu thúc, làm trao đổi, chờ sau khi em kế thừa thành công, lại dùng quyền lực trên tay giúp ca thoát khỏi Lạc gia tộc, để ca danh chính ngôn thuận rời khỏi Lạc gia tộc?” Lạc Hướng biết, đây chính là chủ ý của Lạc Hách!

“Không hổ là thiên tài hiếm thấy của Lạc gia tộc, một điểm liền thông!”

Lạc Hướng về khẽ cười một tiếng, đầu khoát lên trước ngực Lạc Tần Thiên, khóe miệng nhếch lên một vệt gian tà, một tia tính toán lướt nhanh qua đáy mắt, Lạc Hướng cực kỳ ôn nhu khẽ cười nói “Được! Chỉ cần em nắm được hết mọi quyền hành của Mâu thúc, nhất định em sẽ cho ca cái ca muốn, nhất định!”

(Jian: Trần đời chưa thấy thằng nào ngu như thằng Lạc Tần Thiên, ngu hết cả phần thiên hạ =.=’ Như thằng Tiếu với thằng Luân trừ vụ ngu trong tình cảm chứ cái gì tụi nó cũng khôn như cờ hó, còn thằng Lạc ngu toàn diện =.=’ đã tra còn ngu thì ra cái thể loại gì chời ơi khổ thân Hướng của tuôi :((((((((( )

Cmt cho bạn với nha, iu thương (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥